Hộp thư tin nhắn riêng trên Weibo của Khương Mạn Vân sắp nổ tung rồi, toàn là fan only của Giang Văn đang nổi điên.
"Phản đối việc gán ghép jwgg và Lâm Thời Kiến thành couple!"
"Lâm Thời Kiến là cái thá gì mà xứng đáng để jwgg đích thân xuống sân tạo hype couple?"
"Công ty các người có thể để tâm đến kế hoạch phát triển của Giang Văn một chút được không? Lâm Thời Kiến thuê gián điệp làm nhân viên quản lý tài khoản Weibo của Giang Văn hay sao? Công ty các người thật sự làm từ thiện, không cần tiền, miễn phí tặng độ nổi tiếng cho loại nghệ sĩ anti-fan này à!"
"Phản đối marketing ác ý!!! Phản đối việc tạo hype vô nghĩa!!! Các người đang tiêu thụ một nghệ sĩ ưu tú!!!"
"hhh, đúng là mắc cười, ngay cả tư cách làm đối thủ cũng không có, cứ một mực nâng đỡ cho hắn ta, công ty đang cho các người ăn cơm chùa à?"
Trời đất chứng giám, tài khoản Weibo của Giang Văn luôn là tài khoản cá nhân của cậu, không giao cho công ty quản lý, thông thường nếu có quảng cáo của đối tác cần đăng lại, studio sẽ đăng trước, sau đó nhắc nhở Giang Văn để Giang Văn đăng lại.
Chỉ là bản thân Giang Văn bình thường không thích đăng Weibo, dẫn đến tài khoản Weibo toàn là quảng cáo của đối tác, khiến fan luôn tưởng là nhân viên đang quản lý.
Giang Văn luôn khiến Khương Mạn Vân rất yên tâm, chăm chỉ lại hiểu chuyện ở bên ngoài, con đường sự nghiệp rộng mở, thật sự quá dễ quản lý. Hôm nay lại làm ra chuyện này, đúng là khiến người ta đau đầu, cứ như bị nhập vậy.
Khương Mạn Vân hít sâu một hơi hỏi Du Nhất Tuyết: "Giang Văn dậy chưa?"
Mấy tiếng trước chị Khương gọi điện thoại nghe nói anh Giang đến bệnh viện, còn dặn dò phải nghỉ ngơi cho tốt mà.
Du Nhất Tuyết không nhìn điện thoại, còn chưa biết chuyện gì đã xảy ra, hơi sững sờ.
Cô đi vào gõ cửa phòng Giang Văn, Thời Phong thò đầu ra hé cửa cho Du Nhất Tuyết vào.
Du Nhất Tuyết không nói gì, dùng khẩu hình hỏi: Sao--vậy?
Biểu cảm của Thời Phong vô cùng đặc sắc.
Cậu ta chụm bốn ngón tay lại vẫy vẫy vào trong.
Du Nhất Tuyết đi vào.
Công ty giải trí Gia Hòa còn đang trông cậy vào Giang Văn, cái cây hái ra tiền này, nên thái độ nói chuyện của Khương Mạn Vân với cậu vẫn rất tốt, đại khái là sau này muốn đăng Weibo cá nhân như vậy thì cho bà ta xem trước, xem có thích hợp để đăng hay không.
Giang Văn hỏi: "Cho cô xem trước thì còn gọi là Weibo cá nhân sao?"
Đầu dây bên kia im lặng một lúc, nói rằng mình không có ý đó, Thời Phong không khỏi nghe được một chút, khẽ cười một tiếng.
Giang Văn bình thường làm việc không có ý kiến gì, nhưng khi nghiêm túc với một số chuyện thì cũng không dễ nói chuyện.
Du Nhất Tuyết đứng bên cạnh như một con chim cút, Thời Phong lười nghe bọn họ nói gì, vừa ngậm đào vừa tiếp tục chơi game.
Cuối cùng, trước khi cúp điện thoại, Giang Văn thản nhiên nói một câu: "Không cần xử lý, sau này quen rồi là được, tôi đâu phải dựa vào cái này để kiếm cơm."
Khương Mạn Vân nhìn điện thoại đã cúp máy, ngẩn người ra mấy giây, quen rồi là được là sao?
Thời Phong tấm tắc khen: "Đây là khí phách của ông hoàng doanh số à?"
Giang Văn quả thực có hay không có chuyện này cũng không ảnh hưởng đến việc cậu nhận phim, cũng không phải đang trong giai đoạn thăng tiến sự nghiệp, cậu đã được coi là đứng trên đỉnh cao rồi.
Thời Phong đang chơi game, một tin nhắn hiện lên, cậu ta lẩm bẩm: "Yes! Triple kill! Bây giờ là giờ tan làm của tôi rồi, công việc dưới mười triệu thì đừng làm phiền tôi nữa."