"Bình Tử, cậu đã trở về."
Môi đỏ hiện lên vẻ bóng loáng, tay phải cầm xiên thịt.
Hạ Mẫn Đan phóng một tầm mắt mê ly về phía cánh cửa, nói.
"Đến…. Đến đây uống với chị một ly."
Hơi thở như hoa lan, tỏa ra hơi nóng.
….
"Chị Đan, chị uống ít một chút." Lục Bình vừa đổi giày vừa nói với Hạ Mẫn Đan.
Chị Đan năm nay 31 tuổi, là giám đốc nhỏ của một công ty tư vấn đầu tư tài chính. Trong ngày thường, chỉ cần tâm trạng không tốt, cô thường sẽ mua mấy chai bia tại nhà thuê chung, vừa uống vừa ăn đồ nướng.
Anh đi đến gần.
Ánh mắt tình cờ liếc thấy cái gì đó liền vội vàng rời đi.
Lục Bình quan sát chị Đan, trong lòng chợt giật mình lần nữa. Giờ phút này, gò má chị Đan đỏ ửng, tóc ngắn ngang tai gọn gàng, ngũ quan thoạt nhìn không có gì kinh diễm nhưng lại vô cùng thu hút, làn da trắng nõn giống như ngọc. Cô hôm nay mặc một chiếc áo sơ mi trắng, trước ngực căng phồng, có lẽ là cảm thấy có chút bực bội cho nên đã cởi mấy cúc áo trên cùng, phía dưới chính là một chiếc váy ôm sát phần hông với tất màu da.
Vừa ngồi xuống bên cạnh chị Đan, một đôi chân xinh đẹp đã gác lên trên chân Lục Bình.
"Bình Tử, xoa bóp cho chị. Cậu không biết hôm nay chị phải đi giày cao gót chạy bao nhiêu đâu!"
Cô lại cầm lon bia lên, uống một hớp lớn, say sưa nói.
Lục Bình chép miệng một cái.
Anh hít sâu một hơi, đưa tay nhẹ nhàng xoa bóp…
Tâm trạng của chị Đan tối nay hình như rất khó chịu, uống không ít, cô tiếp tục nói:
"Toà đô thị xa hoa truỵ lạc này đúng là khiến người ta si mê, nhưng cũng tuyệt vọng."
"Đoạn thời gian gần đây, ba mẹ tôi mỗi ngày đều thúc giục tôi tìm một người đàn ông để kết hôn."
"Bình Tử, tôi đã nói với cậu rồi…"
"Thực ra…Thực ra tôi có một bí mật, tôi căn bản là không muốn gả cho người khác! Ngược lại, nếu như có thể, tôi muốn… tôi muốn làʍ t̠ìиɦ nhân của một người vô cùng có tiền. Như vậy thật tốt, không cần lập gia đình, không cần gánh vác phiền não và trách nhiệm của việc kết hôn nhưng vẫn có thể có được tất cả mong muốn. Nếu như người kia muốn có con thì tôi sẽ sinh cho anh ta một người con… Không, không thể làm vợ của anh ta được, vợ của người có tiền nhất định sẽ có áp lực rất lớn, còn phải đấu trí đấu dũng với đủ loại phụ nữ!"
...
Chị Đan đã thanh tỉnh hơn rất nhiều, ánh mắt ướŧ áŧ của cô bình tĩnh nhìn về phía người đàn ông trước mắt. Không lâu sau, cô ung dung thu chân về, khoát tay một cái rồi đi nghỉ.