Nữ Phụ Mạt Thế Không Làm Ác, Nam Chính, Buông Tha Ta Đi!

Chương 9.1: Tức giận sao?

Giang Uẩn bị hất văng xuống nền xi măng, đập trúng cả đống kệ sắt đổ nát, kéo theo hàng loạt dụng cụ kim loại nặng rơi xuống, đập liên tiếp lên người anh. Cảm giác bị nghiền nát lan khắp cơ thể, khiến anh suýt ngất.

Dù cơ thể anh đã tiến hóa vượt xa người bình thường, lần này cũng cảm nhận rõ ràng sự bất lực.

Con xác sống trước mặt hoàn toàn khác biệt so với những kẻ anh từng đối mặt. Nó không còn là một sinh vật thuộc loài người, mà như đã tiến hóa thành quái vật vượt xa mọi hiểu biết.

Giang Uẩn dần nhận ra, tại sao người phụ nữ kia luôn cảm thấy anh còn yếu kém, chưa đủ mạnh. Thậm chí, mỗi khi anh không đáp ứng kỳ vọng, cô còn thẳng tay quất roi, thúc ép anh vượt qua giới hạn.

Cô từng nói trong khu vực phòng thí nghiệm có một con xác sống đột biến cao cáp. Cô biết rất rõ quái vật thực sự trông ra sao.

Bây giờ anh đã hiểu. Đối mặt với loại quái vật này, năng lực của anh thật sự không đủ.

Giang Uẩn run rẩy đứng dậy, ánh mắt đảo về phía căn phòng ngủ nơi người phụ nữ đang nằm bất động. Cô vẫn hôn mê, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có.

Ở phía xa, con xác sống đột biến cao cấp vung cái đuôi to lớn của nó, nhảy lêи đỉиɦ một chiếc kệ sắt, phát ra tiếng rống dữ dội. Rồi nó đáp xuống mặt đất một cách nặng nề, khiến nền gạch nứt toác ra từng mảng.

Thứ sinh vật này đã mất đi mọi dấu hiệu của con người. Nó giống một loài bò sát khổng lồ, với lớp vảy dày bao phủ sống lưng. Những vảy này khiến lưỡi dao gió mạnh mẽ của Giang Uẩn chỉ để lại một vết xước nhỏ, không hề gây tổn thương thực sự.

Con quái vật từ từ tiến về phía Giang Uẩn, cái miệng lớn há rộng để lộ chiếc lưỡi dài đầy nhớt. Bỗng nhiên, nó khựng lại. Mùi gì đó trong không khí khiến nó quay đầu về hướng căn phòng ngủ.

“Chết tiệt, không được!” Giang Uẩn hét lên, phóng ra một lưỡi dao gió nhằm vào tai con quái vật, cố thu hút sự chú ý của nó. Nhưng con quái vật chỉ khẽ lách mình né tránh, rồi bất ngờ lao thẳng về phía căn phòng.

Máu trong người Giang Uẩn như đông cứng lại. Hình ảnh cô gái luôn lạnh lùng và kiêu ngạo trong mắt anh sẽ trở thành miếng thịt bị nhai nuốt dưới móng vuốt của con quái vật sao? Ý nghĩ đó khiến trái tim anh nghẹt thở.

“Nếu cô ấy chết, mình còn lý do gì để sống tiếp?” Ý niệm ấy khiến đôi mắt Giang Uẩn đỏ rực, anh lao theo con quái vật như phát điên.

Trong phòng ngủ, con quái vật cúi thấp đầu, dùng chiếc lưỡi nhớt nháp liếʍ qua gương mặt người phụ nữ đang bất tỉnh, để lại những vệt chất lỏng ghê tởm.

Nhận thấy Giang Uẩn đã đuổi kịp, con quái vật quay đầu lại, gương mặt dữ tợn nhăn nhúm đầy vẻ hung ác. Nó gầm lên, rồi nhào vào anh.