Đoàn Sủng, Sáu Người Anh Vai Ác Cưng Chiều Bé Con

Chương 9

Nhà họ Phó.

Nằm ở khu đất vàng giữa trung tâm thành phố.

Khi xe chạy vào, cổng cảm ứng tự động mở ra, từng tòa biệt thự với cửa sổ mái vòm hiện ra trước mắt, sang trọng mà tao nhã, vô số cây cối, thực vật quý hiếm bao quanh, giống như đang bước vào một vườn thực vật khổng lồ.

Tiếp theo, đài phun nước, bể bơi, nhà kính trồng hoa lần lượt hiện ra trước mắt.

Đi một vòng, phong cảnh dọc đường khiến bé con trợn mắt há mồm.

Xa hoa quá đi!

"Anh ơi, khu nhà anh cây xanh nhiều ghê!" Bé con nuốt nước bọt, cảm thán.

Không đợi Phó Viễn Đình lên tiếng, bé con lại nói: "Nhưng mà phía trước nhiều biệt thự như vậy, nhà anh ở tòa nào, tầng mấy vậy ạ?"

"Tất cả đều là nhà anh."

"Hả?" Bé con còn tưởng mình nghe nhầm.

Phó Viễn Đình mặt không cảm xúc lặp lại: "Tất cả đều là của anh."

Mặc dù nhìn bề ngoài giống như nhiều biệt thự nối liền với nhau, nhưng bên trong thực ra là một thể thống nhất.

Ngoài căn biệt thự chính, những căn khác đều được thiết kế thành các loại phòng đặc biệt, ví dụ như phòng chứa sách, hầm rượu, bể bơi trong nhà, v.v.

Bé con kinh ngạc đến mức trợn tròn mắt nhìn căn biệt thự bốn tầng dài cả trăm mét phía trước.

Đều là nhà của anh trai sao!?

Xin lỗi, là do nghèo khó đã hạn chế trí tưởng tượng của cô bé!

Ba phút sau, xe cuối cùng cũng dừng lại ngay trước cửa căn biệt thự chính.

Cửa kính sang trọng, cửa sổ mái vòm, có thể nhìn rõ nội thất bên trong, đèn chùm pha lê lấp lánh ánh sáng, toát lên vẻ tinh tế và lộng lẫy ở khắp mọi nơi.

Trên chiếc ghế sofa nhung trong phòng khách, có hai bà lão đang ngồi, còn có một bé gái khoảng năm sáu tuổi, hình như họ đang nói chuyện gì đó.

"Chị ơi, có cháu gái đúng là ấm áp, mấy hôm trước không phải là sinh nhật của em sao, con bé này lấy tiền mừng tuổi tiết kiệm cả năm để mua quà cho em, hôm qua em bị đau chân, con bé còn tự tay nấu thuốc cho em nữa..."

Một trong hai bà lão không ngừng khoe khoang cháu gái của mình, còn có chút hả hê nói thêm.

"Tiếc quá chị ơi, chị không có cháu gái, Viễn Đình nhà chị lại là người theo chủ nghĩa độc thân, chắc cháu gái cũng vô vọng rồi."

Nghe những lời này, bà lão đang uống trà đối diện lập tức đặt mạnh tách trà xuống bàn, tức đến mức l*иg ngực phập phồng.

Cái bà già đáng ghét này! Lại lại lại đến khoe cháu gái với bà!

"Ôi chao, chị ơi, chị sẽ không vì em nói một câu thật lòng mà giận em chứ?" Bà lão kia được voi đòi tiên, vừa mở miệng đã lộ ra bản chất trà xanh.

Khiến bà lão đang uống trà tức đến mức không chịu nổi.

Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng động cơ xe.

"Chắc chắn là Viễn Đình về rồi, em đi xem."