Nếu thật sự xảy ra tận thế, Tô Niệm tuyệt đối sẽ không ra ngoài nếu không cần thiết. Vì vậy, cô không quá quan tâm đến việc cổng có tiện đóng mở hay không.
Yêu cầu duy nhất là phải chắc chắn.
Về phần liệu có dị năng giả nào đến chiếm đoạt nơi này hay không, hiện tại cô hoàn toàn không quan tâm. Với suy nghĩ “sống được ngày nào hay ngày đó”, nếu thật sự xui xẻo gặp phải trường hợp như vậy, cô chỉ có thể chấp nhận số phận. Dù sao thì cũng phải làm một con ma no bụng.
Cô lấy một cuốn sổ nhỏ ra ghi chép ý tưởng này lại, sau đó mở cổng khu dân cư, tiếp tục đi vào trong.
Điều đầu tiên đập vào mắt cô là một hồ nhân tạo sóng nước lấp lánh. Giữa hồ có một hòn giả sơn gồ ghề, và cô có thể lờ mờ thấy cá chép bơi lội dưới nước.
Nhìn hồ nước này, Tô Niệm lập tức nghĩ đến việc thả thêm cá giống vào đó, sau này có thể bắt cá để ăn.
Ghi chú lại.
Cô tiếp tục tiến vào bên trong. Đây là một khu dân cư cao cấp, chỉ có mười căn biệt thự. Xung quanh mỗi căn là những hàng cây xanh tươi rậm rạp, tạo không gian riêng tư, khiến các biệt thự khó nhìn thấy lẫn nhau, đảm bảo tính kín đáo cho cư dân.
Nhìn cỏ mọc dọc hai bên đường, trong đầu Tô Niệm chợt lóe lên một ý tưởng: nếu thật sự xảy ra tận thế, cô hoàn toàn có thể dỡ bỏ lớp cỏ này để trồng rau, như vậy sẽ không cần lo thiếu rau tươi.
Nhớ mua nhiều loại hạt giống.
Sau khi ghi chú lại, cô đi đến trước biệt thự số 1. Đây là căn biệt thự cô đặc biệt giữ lại cho mình. Lúc xây dựng, nó hoàn toàn được thiết kế theo sở thích của cô.
Tất cả các biệt thự ở đây đều theo phong cách Trung Hoa. Xung quanh mỗi biệt thự đều được bao bởi một bức tường cao lớn, đặc trưng bởi chiều cao và độ dày, dấu ấn riêng của bất động sản nhà họ Tô. Tường cao 3 mét, người thường rất khó leo qua bằng tay không, trông cực kỳ an toàn.
Riêng căn của cô, cô đã yêu cầu đặc biệt lắp thêm một hàng rào điện trên đỉnh tường. Chỉ cần bật điện, không ai có thể trèo vào.
Ngoài ra, nơi này còn được lắp đặt nhiều camera giám sát, giúp cô dễ dàng quan sát tình hình bên ngoài.
Cánh cửa ra vào biệt thự không phải là loại cửa sắt nghệ thuật thông thường, mà là một cánh cửa thép không gỉ cực kỳ dày và chắc chắn. Bên ngoài cánh cửa được sơn một lớp vân gỗ, khiến nó trông như một cánh cửa gỗ tự nhiên, mang lại cảm giác gần gũi với thiên nhiên.
Đẩy cánh cửa nặng nề ra, Tô Niệm bước vào sân nhỏ. Sân vườn được thiết kế rất đẹp mắt, hoa cỏ bố trí hài hòa, chỉ cần nhìn lướt qua cũng khiến lòng người thư thái. Phía sau biệt thự còn chừa lại một khoảng đất trống khá rộng.
Nhìn thấy mảnh đất này, cô lập tức lên kế hoạch sử dụng để trồng rau và cây ăn quả. Như vậy, ngay cả khi không ra ngoài, cô vẫn có thể ăn được thực phẩm tươi ngon.
Còn bãi cỏ trước đó có thể dùng làm khu vực dự phòng, đợi khi thu hoạch hết ở đây rồi mới chuyển sang trồng ở đó.
Sau khi ghi chú ý tưởng này vào cuốn sổ nhỏ, cô bước vào bên trong biệt thự. Biệt thự có tổng cộng năm tầng, mỗi tầng cao hơn 3 mét. Trong đó, ba tầng trên mặt đất và hai tầng hầm.
Tầng 1: Phòng khách, bếp, phòng ăn và một vài phòng để trữ đồ ăn cùng nhu yếu phẩm.
Tầng 2 và tầng 3: Không gian sinh hoạt và phòng ngủ.
Tầng hầm 1: Gara để xe.
Tầng hầm 2: Được cải tạo thành kho đông lạnh và kho mát để bảo quản thực phẩm cần làm lạnh hoặc đông đá.
Mỗi biệt thự đều được trang bị nguồn điện dự phòng nên không lo mất điện.
Tuy vậy, Tô Niệm vẫn dự định lắp thêm một số tấm pin năng lượng mặt trời. Nếu nguồn điện dự phòng không còn sử dụng được, cô có thể triển khai hệ thống phát điện bằng năng lượng mặt trời. Chỉ một mình cô sử dụng, thời gian duy trì chắc chắn sẽ lâu hơn.
Ngoài ra, sống một mình ở đây, cô còn phải chuẩn bị thêm một số máy tính bảng. Cô dự định tải trước các tiểu thuyết, phim truyền hình và điện ảnh để có thứ giải trí khi rảnh rỗi.
Cô còn phải chuẩn bị thêm một vài sạc dự phòng năng lượng mặt trời, để đảm bảo điện thoại và máy tính bảng của mình luôn được duy trì trong trạng thái có điện.