Linh Khí Sống Lại, Tôi Nổi Tiếng Nhờ Phát Sóng Trực Tiếp Đoán Mệnh

Chương 29: Nhận biệt thự

Tạ đại thiếu gia - người con trai cả, phải gánh chịu toàn bộ nỗi đau mất người thân khi còn rất trẻ. Không chỉ vậy, anh còn phải đảm nhận trách nhiệm quản lý gia tộc trong tình cảnh công ty lâm vào nguy cơ. Vì chịu đựng áp lực quá lớn, anh mắc bệnh tâm lý nghiêm trọng, cả đời không lập gia đình và sống trong đau khổ đến cuối đời.

Hiện tại, nhờ có Yến Dư, tất cả những điều đáng lo ngại đó đã không xảy ra.

Yến Dư: “Tôi tạm thời chưa có kế hoạch định cư ở các thành phố khác, vậy chọn ở lại thành phố này đi. Buổi chiều xin phiền mọi người giúp đỡ.”

Yến Dư đồng ý buổi chiều sẽ đi xem nhà. Cô lấy ra một sợi dây đỏ, ra hiệu cho Tạ Sâm đưa tay ra: “Tỷ tỷ không có gì quý giá, cái này tặng em.”

Tạ Sâm nghe lời chìa tay ra. Yến Dư dùng một bộ pháp quyết phức tạp, buộc sợi dây đỏ lên cổ tay gầy gò của đứa trẻ, dặn dò: “Ba năm sau hãy tháo ra, sau này em nhất định khỏe mạnh, bình an.”

Dù đã thoát khỏi kiếp nạn yểu mệnh, nhưng tương lai của Tạ Sâm vẫn không dễ dàng, đặc biệt là trẻ em trước mười tuổi thường dễ gặp các vấn đề về hồn phách. Hiện tại lại là thời kỳ linh khí phục hồi, nhiều yếu tố kết hợp khiến Tạ Sâm có nguy cơ quay về vận mệnh ban đầu.

Sợi dây đỏ này được Yến Dư dành cả buổi sáng đan kết, bên trong l*иg ghép các trận pháp linh văn giúp bảo vệ đứa trẻ suốt ba năm. Sau ba năm, khi Tạ Sâm tròn mười tuổi, kiếp nạn sẽ hoàn toàn qua đi.

Ngoài Tạ Sâm, người nhà họ Tạ đều biết rõ năng lực của Yến Dư, nên không ai dám xem thường sợi dây đỏ. Họ liên tục cảm ơn cô.

Buổi chiều, người nhà họ Tạ đưa Yến Dư đi xem nhà.

Hai căn hộ nằm ở trung tâm thành phố, hai biệt thự đơn lập nằm ngoài tam hoàn. Mỗi căn đều có vị trí địa lý cực kỳ thuận lợi. Cuối cùng, Yến Dư chọn biệt thự phong cách Trung Quốc ở phía bắc nội thành, thuộc khu biệt thự ven sông Tây Lăng, mang tên Giang Nguyệt Uyển. Gần đó còn có công viên đất ngập nước rộng hàng ngàn mẫu, môi trường sinh thái rất tốt.

Người nhà họ Tạ làm việc rất nhanh gọn. Chỉ trong hai ngày, họ đã hoàn thành thủ tục sang tên. Sau đó, họ từ biệt Yến Dư và đưa Tạ Sâm trở về Tô Thành.

Yến Dư thì trả phòng khách sạn, chính thức dọn về nhà mới. Biệt thự đã được trang bị nội thất cơ bản, cô có thể xách hành lý vào ở ngay.

Căn biệt thự của cô nằm ở phía tây Giang Nguyệt Uyển. Phải băng qua một khu lâm viên nhân tạo mới tới nơi. Toàn bộ biệt thự mang phong cách Trung Quốc nhưng không hoàn toàn cổ điển. Ví dụ, tường rào được kết hợp từ đá khắc hoa và hàng rào sắt nghệ thuật, vừa đẹp mắt vừa an toàn.

Khi bình minh vừa lên, Yến Dư đứng ở cổng thưởng thức những cành lựu đỏ rực vượt qua tường rào, rồi đẩy cửa bước vào. Trước mắt là một tiểu viện, bên trái cổng trồng một cây lựu, bên phải là một cây đào trơ trụi vì không phải mùa hoa hay quả.

Trong sân có một lối đi nhỏ, cỏ dại mọc um tùm hai bên. Nhìn kỹ, có thể thấy vài cây mẫu đơn khẳng khiu chen lẫn. Cuối lối đi là một khoảng đất trống nhỏ. Bên trái có hồ chứa nước, bên cạnh để cuốc và thùng tưới hoa. Đi thêm vài bước là ngôi biệt thự hai tầng.

Diện tích biệt thự không lớn. Tầng một có năm phòng, tầng hai có ba phòng và một ban công rộng. Đứng trên ban công, có thể nhìn thấy sân sau và hồ nước lớn ở gần cổng sau. Xa xa là dòng sông Tây Lăng mênh mông.

Lúc này, ánh ráng chiều nhuộm đỏ mặt sông. Đầm lau sậy xanh nâu xào xạc trong gió. Đàn cò trắng vỗ cánh bay qua mặt hồ lấp lánh. Một số chim mỏ đỏ lao xuống nước, khi trồi lên, chúng ngậm theo những con cá nhỏ màu đen.

Yến Dư yên lặng ngắm cảnh một lúc rồi trở vào nhà.

Cô dự tính tầng một sẽ làm khu vực tiếp khách và sinh hoạt chung, tầng hai dành cho mục đích cá nhân. Hai phòng để làm phòng ngủ cho cô và Cẩm Trần, phòng còn lại sẽ làm phòng làm việc.