Sau Khi Ký Hợp Đồng Hôn Nhân Với Ngài Thẩm

Chương 29

Nghe vậy, Thẩm Hạc Xuyên có chút bất ngờ nhìn bà: "Mẹ đây là..."

Ngô Huệ Lan nói xong mới nhận ra mình bị tức đến nói hươu nói vượn, nhưng lời đã nói ra rồi, giờ lại sửa thì mất mặt quá, chỉ đành cứng miệng nói: "Mẹ thấy con đến cả con trai cũng không tìm được! Vô dụng!"

Nói xong cũng không muốn tiếp tục ở đây chịu đựng nữa, túm lấy túi xách định bỏ đi.

Thẩm Hạc Xuyên tiễn bà ra cửa, thấy bà đột nhiên dừng lại ở huyền quan, lo lắng hỏi: "Sao vậy mẹ?"

Ngô Huệ Lan ngẩng đầu nhìn anh, sắc mặt có chút kỳ lạ: "Con không chịu đi xem mắt... có phải là vì đang bí mật yêu đương không?"

Thẩm Hạc Xuyên: "Hả?"

Ngô Huệ Lan chỉ vào dưới tủ giày, Thẩm Hạc Xuyên nhìn theo, thấy chỗ trống dưới tủ giày có để một đôi dép lê hình gấu nhỏ màu vàng.

Đôi dép đặt sát tường, được xếp rất ngay ngắn.

Thẩm Hạc Xuyên nhớ ra rồi, đây là đôi Kiều Lạc đã đi lúc đến nhà anh, mấy hôm nay dì giúp việc nghỉ phép, đôi dép lại để khuất trong góc, bản thân anh cũng không để ý.

Không ngờ lại bị Ngô Huệ Lan tinh mắt phát hiện ra.

Đôi dép này là Ngô Huệ Lan mua, không phải phong cách của Thẩm Hạc Xuyên, bà mua về đã nửa năm rồi, đôi dép này vẫn luôn nằm im trong tủ giày, bây giờ lại được đặt ngay ngắn ở bên ngoài.

Chứng tỏ có người đã đi nó, còn xếp nó gọn gàng nữa.

Người có thể đến nhà Thẩm Hạc Xuyên, quan hệ với anh chắc chắn không phải tầm thường, trong nhà có bao nhiêu dép lê, lại cứ đi đôi dép hình gấu nhỏ đáng yêu này.

Chứng tỏ người đó tuổi còn trẻ, hơn nữa còn thích đồ dễ thương.

Ngô Huệ Lan dựa theo những manh mối này, lại liên tưởng đến cuộc điện thoại mấy hôm trước, sắc mặt đột nhiên thay đổi!

"Không phải như mẹ nghĩ đâu—"

Thẩm Hạc Xuyên định giải thích, nhưng Ngô Huệ Lan không cho anh cơ hội: "Đừng chối nữa, con thành thật khai báo đi, con có phải đang quen một cậu con trai trẻ tuổi không, chính là người mấy hôm trước gọi con là chồng trong điện thoại đúng không?"

Thẩm Hạc Xuyên: "Không phải, con đã nói với mẹ đó là hàng xóm—"

"Lừa ai đấy!" Ngô Huệ Lan nói: “Nhà con một tầng một căn hộ, lấy đâu ra hàng xóm!"

Thẩm Hạc Xuyên: "..."

À, lật xe rồi.

Hôm đó Thẩm Hạc Xuyên chỉ thuận miệng ứng phó với Ngô Huệ Lan một câu, không ngờ hôm nay lại bị lật xe, còn để bà ấy nhìn thấy đôi dép bông hình gấu nhỏ mà Kiều Lạc đã đi.

Nhớ lại hôm đó Kiều Lạc nói muốn mua một đôi cùng kiểu, nếu anh biết hôm nay sẽ như vậy, chi bằng trực tiếp tặng đôi dép cho Kiều Lạc cho xong chuyện.

Thẩm Hạc Xuyên biết hiện tại dù mình có giải thích thế nào, Ngô Huệ Lan cũng sẽ không nghe lọt tai, khăng khăng cho rằng anh đang hẹn hò với một người, hơn nữa đối phương còn là con trai.

Ngô Huệ Lan quả thực không tin, bà thậm chí không hiểu tại sao con trai mình lại không thừa nhận.

Hiện tại hôn nhân đồng giới đã được hợp pháp hóa, tuy rằng nhà họ Thẩm muốn có cháu trai cháu gái, nhưng cũng không phải là gia đình cổ hủ, không chấp nhận.

Hành vi của Thẩm Hạc Xuyên rõ ràng là không xem trọng mối quan hệ với đối phương.

Nghĩ vậy, bà thất vọng nhìn con trai mình: "Con thật khiến mẹ thất vọng, vậy mà lại đùa giỡn tình cảm của người khác."

Thẩm Hạc Xuyên vô cớ bị đổ oan: "Con đã nói rồi, con và cậu ấy không có quan hệ gì."

"Được rồi." Ngô Huệ Lan nói: “Lộ tẩy rồi nhé, vừa nãy còn nói không có người này cơ mà! Bây giờ lại biến thành không có quan hệ gì với người ta, con nghe xem có giống lời người nói không?"