Hồ Sơ Xử Án Đại Lý Tự

Chương 5: Nguyên Nhân Cái Chết

Lời vừa dứt, mọi người ồ lên. Bất Lương Soái trực tiếp hỏi: “Ta đã hỏi lang trung, lang trung khẳng định Liễu Đại Lang chết vì trúng độc, ngươi sao lại kết luận là ngoài ý muốn?”

Tang Du đáp: “Liễu Đại Lang chết vì độc, nhưng không phải thạch tín hay cưu độc mà là ngộ độc thức ăn!” Nói xong, nàng chỉ vào thi thể Liễu Đại Lang: “Các ngươi xem, trên người hắn dơ dáy bẩn thỉu, trong bụng trống rỗng. Nếu ta đoán không nhầm, trước khi chết nhất định hắn đã đi nhà xí nhiều lần, thậm chí còn nôn ra máu.”

Mọi người nhìn theo ánh mắt nàng về phía Liễu Đại Lang, quả nhiên có một vết bẩn màu đen, đó là vết máu đọng lại.

Ánh mắt Tang Du lại dời về phía khăn che mặt hắn: “Hôm qua về nhà đã muộn, trên quần áo Liễu Đại Lang còn có vết rượu nôn ra tối hôm qua, nhưng nhìn kỹ lại thấy không phải chỉ có mỗi vết rượu mà còn có bã thức ăn nữa.”

Bất Lương Soái che mũi nhìn thoáng qua: “Cái này cũng không chứng minh được gì, bọn họ cũng ăn bánh ngọt rượu thịt.”

Tang Du gật đầu, lại nói: “Nhưng thời gian bọn họ ăn uống không đủ để tiêu hóa đến như vậy. Loại vết bẩn này phải ít nhất một canh giờ sau khi ăn mới có thể như vậy, chứng tỏ Liễu Đại Lang trước đó đã ăn thứ khác.”

Cừu Nhị Lang như nghĩ ra điều gì, lớn tiếng nói: “Là bánh hồng! Sau khi lên xe ngựa, Thẩm Tứ mang theo nhiều bánh hồng, bánh hồng đó ngon miệng, mềm ngọt, Liễu Đại Lang thích đồ ngọt nên ăn rất nhiều.”

“Đúng vậy.” Tang Du hài lòng gật đầu: “Chính là bánh hồng, bánh hồng tính hàn, ngày thường ăn không sao, nhưng ăn bánh hồng cùng lúc với uống rượu sẽ gây phản ứng, dẫn đến ngộ độc thức ăn.”

Cừu Nhị Lang nhìn Thẩm Tứ Lang, tức giận nói: “Ngươi đừng nói bậy, bánh hồng đó ta và Thẩm Tứ cũng ăn, rượu chúng ta cũng uống, sao chúng ta không sao, riêng Liễu Đại Lang lại trúng độc chết?”

Tang Du dùng ánh mắt “Ngươi lại nói ra lời như vậy” nhìn hắn, rồi chậm rãi nói: “Để ta đoán xem, có phải ngươi đêm qua chóng mặt, buồn nôn, đi nhà xí nhiều lần không?”

Cừu Nhị Lang cảm giác ánh mắt mọi người đều nhìn vào mông mình, xấu hổ mặt đỏ bừng nhưng cũng không phản bác, hắn đúng là đi nhà xí nhiều lần, giày vò đến gần sáng mới ngủ.

Chẳng qua lời này do một tiểu nương tử nói ra thì thật quá xấu hổ, hắn không để ý đến cảm giác túng quẫn nữa, lắp bắp nói: “Tiểu nương tử, ngươi thật không biết xấu hổ!”

Tang Du thở dài: “Còn Thẩm Tứ Lang, cũng rất đơn giản, hắn hẳn là không ăn nhiều. Hai thứ này chỉ khi dùng với lượng lớn mới trúng độc. Người thân thể khỏe mạnh đi nhà xí nhiều lần cũng thôi, nhưng Liễu Đại Lang người mập sức khỏe yếu, tim vốn đã không tốt rồi, bánh hồng và rượu lại tăng thêm gánh nặng cho trái tim của hắn nên mới nôn ra máu, suy nhược mà chết.”

Nếu lúc ấy kịp thời đưa tới y quán cấp cứu thì có lẽ còn có thể cứu sống. Chỉ là hắn say rượu, đầu óc choáng váng, nôn mửa là chuyện thường tình, bà tử thô sử chăm sóc cho hắn cũng không để ý nên mới xảy ra chuyện này.

Cừu Nhị Lang phản ứng nhanh, thấy sắc mặt Thẩm Tứ Lang trắng bệch, mồ hôi lạnh đầm đìa, hai tay nắm chặt quần áo như muốn xoắn nát, lại nhớ đến lời hắn nói trước đó: “Liễu Đại Lang cùng Trương Đại Lang không hợp”, “Trương Đại Lang một mình ở lại phòng”… Nào có gì không rõ?

Hắn túm lấy vai Thẩm Tứ Lang, quát: “Ngươi nói! Có phải ngươi hay không? Có phải ngươi hay không? Liễu Đại Lang làm gì mà ngươi muốn hại tính mạng hắn?!”

Thẩm Tứ Lang tự biết không thể chạy, chuyện bánh hồng và rượu hại người cũng không phải bí mật gì. Hắn cúi đầu, mặc cho Cừu Nhị Lang gọi thế nào cũng không trả lời, chỉ lẩm bẩm: “Ta không muốn hại hắn, ta không muốn hại hắn…”

Bất Lương Soái phất tay, bảo người kéo Cừu Nhị Lang ra, thở dài: “Thẩm Tứ Lang quân, theo ta đi một chuyến nhé?”

Lại nhìn về phía Trương Đại Lang đang bị hai Bất Lương Nhân khống chế, phất tay: “Sự tình đã sáng tỏ, Trương Đại Lang cứ ở đây chờ Trương Minh Phủ truyền triệu. Các ngươi cũng vậy.”

Câu nói cuối cùng là nói với Cừu Nhị Lang và Tang Du.

Tang Du cười đáp: “Vâng.”

Bất Lương Soái chắp tay: “Tang tiểu nương tử quả nhiên thông minh, chỉ dựa vào những manh mối này đã đoán ra nguyên nhân cái chết của Liễu Đại Lang, quả thực là tâm tư tỉ mỉ.”

Lần này trong lời khen mang theo sự kính trọng.

Tang Du học theo bộ dạng hắn đáp lễ, trong lòng lại nghĩ, bản lĩnh của nàng như vậy là vì thuở nhỏ cha mẹ bận rộn, nàng lớn lên ở nhà bà ngoại. Sau nhà bà ngoại có một cây hồng, hồi đó nghèo khó, đồ ăn vặt ít ỏi, mỗi năm mùa đông bà ngoại làm bánh hồng là món nàng thích nhất.

Hồi ức tuổi thơ, Tang Du làm sao mà quên cho được? Cho nên vừa thấy bột trắng còn sót lại trong dây lưng Liễu Đại Lang, nàng liền biết là bánh hồng.

Bây giờ bánh hồng dễ kiếm, bà ngoại cũng mất từ lâu, nàng một thân một mình đi tới một thời không xa lạ, quả thực là tạo hóa trêu ngươi.

Sự tình đã sáng tỏ, Bất Lương Soái mang Thẩm Tứ Lang về huyện nha Trường An phục mệnh, đợi Trương Minh Phủ điều tra rõ sẽ xử lý.

Đây không phải chuyện Tang Du cần lo, thấy mọi người tản đi, nàng cũng muốn rời đi.

Trong lòng Cừu Nhị Lang phiền muộn muốn gọi nàng lại, nhưng bạn của hắn lại kéo tay hắn: “Tên ngốc này, ngươi ngày thường đơn thuần ngốc nghếch cũng thôi đi, Tang tiểu nương tử kia xử án như thần, đối diện với thi thể cũng mặt không đổi sắc, rõ ràng không phải nữ tử bình thường. Ngươi không thấy ngay cả Bất Lương Soái kia cũng phải cung kính đó sao, ngươi đi trêu nàng làm gì?!”