Ba Phần Cuồng Nhiệt

Chương 9

Vưu Chi căng thẳng đến mức không nhớ nổi biểu cảm của Tạ Thừa Lễ lúc đó. Sau này, khi đã ở bên anh, cô mới mơ hồ nhận ra, hôm đó anh uống rượu nhanh hơn bình thường.

Ban đầu, cả hai đều còn chút ngượng ngùng. Lần đầu tiên cũng chẳng lãng mạn như trong những thước phim hay cuốn tiểu thuyết mà người ta vẫn miêu tả, thậm chí sự lạnh lùng và tự chủ của Tạ Thừa Lễ cũng có lúc vỡ vụn. Mồ hôi của cả hai túa ra, thấm ướt cả người.

Mãi sau này, mọi thứ mới dần trở nên ăn ý, đến tận hơn một giờ sáng mới kết thúc.

Hôm sau là cuối tuần, khi Vưu Chi tỉnh dậy thì đã hơn mười giờ. Trên bàn cạnh cửa sổ kính chạm đất là bữa sáng đã được chuẩn bị sẵn.

Tạ Thừa Lễ đang ngồi ở phòng khách của căn suite, tham gia một cuộc họp trực tuyến. Ngũ quan của anh khắc sâu, tuấn tú, đôi mắt được che đi bởi cặp kính gọng vàng, những ngón tay thon dài thỉnh thoảng lại gõ lên bàn phím.

Vưu Chi ngắm anh một lúc, cuối cùng quay về ghế nghỉ cạnh cửa sổ kính, cuộn mình trong đó, lặng lẽ nhìn phong cảnh bên ngoài.

Từ đây, cô như nhìn thấy một Kim Thị ở một chiều không gian khác: phồn hoa, lạnh lẽo, tràn ngập những cuộc chơi xa hoa và những cám dỗ ngọt ngào.

Cho đến khi có tiếng gõ cửa vang lên hai lần, rất lịch sự. Đứng ở cửa là Tạ Thừa Lễ, anh lặng lẽ nhìn cô, không rõ đã đứng đó bao lâu.

Anh không hỏi số liên lạc của cô, Vưu Chi cũng không chủ động để lại.

Tạ Thừa Lễ chỉ cử người đưa cô về nhà. Lúc cô bước lên xe, anh đã nói:

“Vưu Chi, bài bình luận phim của em rất hay.”

Hiển nhiên, anh đã tìm kiếm thông tin về cô.

Sau hôm đó, cả hai không còn liên lạc.

Cho đến một tuần sau, Vưu Chi nhận được hai tin nhắn từ một số lạ:

Tối nay có thời gian không? Dẫn em đi gặp vài người bạn.

Tạ Thừa Lễ đây.

Lúc đó, ngay cả Vưu Chi cũng không ngờ rằng, lần gặp mặt thứ hai với Tạ Thừa Lễ, anh đã đưa cô đi gặp bạn bè của mình.

Dù rằng, từ đầu đến cuối, anh không hề nói rõ mối quan hệ giữa hai người.

Điện thoại trên bàn làm việc bỗng rung lên hai tiếng.

Vưu Chi thoát khỏi dòng suy nghĩ, cầm lên xem, ngẩn ra trong giây lát.

Tạ Thừa Lễ: Tối nay tụ tập với Trình Ý và mọi người.

Tạ Thừa Lễ: 5 giờ anh đến đón em nhé?

Trình Ý là một trong những người bạn thân thiết nhất của anh.

Vưu Chi nhìn qua lịch làm việc hôm nay, buổi chiều không quá bận, nhưng cô vẫn nhắn lại:

Để chú Trương đến đón em lúc 5 giờ 30 nhé, công việc có chút bận.

Một lát sau, đối phương nhắn lại một chữ ngắn gọn: “Ừm.”

Hôm nay thời gian dường như trôi nhanh hơn mọi ngày.

Có lẽ vì đã mười ngày hai người không liên lạc, ngay cả tối qua gặp nhau cũng quá vội vã. Càng gần giờ tan làm, tâm trí Vưu Chi càng không yên.

Tạ Thừa Lễ không ngần ngại giới thiệu cô với bạn bè mình, nhưng hầu như không ai ở cơ quan hay trong vòng bạn bè của cô biết về mối quan hệ giữa họ.

Tạ Thừa Lễ có thể thản nhiên, bởi vì anh đã quen với việc trở thành tâm điểm ngưỡng mộ, đối với anh, cô hay bất kỳ ai khác cũng vậy, anh không cần quan tâm đến ánh mắt của người khác.