Đúng vậy, Hạ Tư Viễn cũng đâu có đẹp trai hay nhà giàu, tại sao lại có thể được nhiều người vây quanh như vậy? Ngồi cạnh cậu ta còn là hai hoa khôi của lớp, vậy nên Hạ Tư Viễn chỉ có thể là gay!
Lòng ghen tị trẻ con khiến mấy đứa con trai lớp 11 mặt mày biến dạng.
Lữ Phong đương nhiên là từ chối, chủ yếu là thấy làm vậy hơi thất đức.
Lỡ như Hạ Tư Viễn thật sự là gay thì sao? Cậu quay về mách lẻo với đám bạn đang ghen ăn tức ở này à? Cuối cùng nếu chuyện biến thành bạo lực học đường thì sao?
Tuy nhiên, chuyện này lại khiến Lữ Phong cứ suy nghĩ mãi.
Nhất là sau đó, có một hôm cậu thấy Hạ Tư Viễn và hoa khôi lớp đi trên con đường rợp bóng cây ngoài thư viện.
Cậu không phải đang thầm mến cô nàng kia. Chỉ là con trai tuổi dậy thì khó tránh khỏi có chút mơ mộng về những cô gái xinh đẹp, nhất là khi cậu tự nhận mình cũng không tệ, vậy mà chẳng có chút đào hoa nào.
Tại sao Hạ Tư Viễn, một đứa nhìn quê mùa, u ám như vậy lại được các cô nàng vây quanh?
Lữ Phong cũng bắt đầu ghen tị rồi.
Thật ra... chỉ cần cậu biết là được rồi, phải không?
Nếu Hạ Tư Viễn thật sự là gay, cậu sẽ tự mình hả hê, mỗi khi thấy cậu ta đi với cô nàng xinh đẹp nào cũng không cần phải nghiến răng nghiến lợi nữa, dù sao Hạ Tư Viễn cũng là gay mà. Chỉ cần cậu không nói cho ai biết, chuyện này sẽ không biến thành bạo lực học đường.
Nếu Hạ Tư Viễn không phải gay thì càng không sao. Dù sao cậu cũng không phải, lúc đó chỉ cần vỗ vai cậu ta, nói là mình chỉ đùa thôi là xong chuyện.
Sau khi quyết tâm, Lữ Phong bắt đầu lên kế hoạch.
Cơ hội đến rất nhanh. Mùa hè nóng nực thường hay có mưa rào bất chợt. Lữ Phong không thích mang ô, lần nào cũng ung dung đội mưa về nhà, rồi bị mẹ mắng cho một trận.
Ba ngày sau, lúc tan học, trời lại đổ mưa như trút nước. Hạ Tư Viễn là lớp trưởng học tập, thường ở lại giúp giáo viên một vài việc vặt mới về. Lữ Phong cố ý nán lại một chút, rồi "tình cờ" gặp cậu ta ở cửa tòa nhà dạy học.
Lúc Hạ Tư Viễn mở ô, chuẩn bị bước ra ngoài, Lữ Phong tiến lại gần, giọng điệu hết sức tự nhiên hỏi: "Hạ Tư Viễn, tớ quên mang ô rồi. Cho tớ đi nhờ với được không? Cậu cũng đi tàu điện ngầm đúng không?"
Hạ Tư Viễn nhìn sang, gật đầu: "Được, vậy cậu lại đây."
Giọng nói rất êm ái. Không phải kiểu giọng con gái, mà là kiểu giọng con trai nghe rất dễ chịu. Đại khái giống như giọng các MC nam trong chương trình tình cảm, khiến phụ nữ rất muốn chia sẻ tâm sự.