Trò Chơi Giáng Lâm: Kiều Sở Sống Lại Tung Hoành Tận Thế

Chương 6

【Thông tin đạo cụ: Súng lục (trắng)】

【Cấp độ trang bị: 0】

【Hiệu quả khi trang bị: Không có】

【Sát thương: 13~20 điểm】

Những chiếc lá khô dưới chân chưa kịp mục nát phát ra tiếng "sột soạt", một mùi hương đặc trưng xộc lên, không thể gọi là dễ chịu, nhưng Kiều Sở vẫn giữ nguyên vẻ mặt bình tĩnh, lao về địa điểm đánh quái, nhắm thẳng vào bông hoa cao nửa người trông có vẻ vô hại, cô bóp cò.

“Đoàng!”

【Thông tin quái vật: Hoa dại biến dị】

【Cấp độ: 1】

【Kỹ năng: Quấn chặt, Cắn xé】

Phát súng này đã đánh thức nó, bông hoa nở toang ra từ giữa, để lộ một cái miệng đầy những chiếc răng sắc nhọn san sát.

Kiều Sở giơ súng bằng cả hai tay, không chút ngập ngừng mà tiếp tục bóp cò, cô liên tục lăn lộn, né tránh những đòn tấn công của cây hoa biến dị.

Nếu có người ở đây, sẽ thấy mỗi phát đạn của cô đều bắn chính xác vào phần yếu nhất trong miệng con quái vật, gây ra sát thương chí mạng cao nhất với ánh sáng vàng rực rỡ!

Đây là kỹ năng mà Kiều Sở đã rèn luyện suốt năm năm trong thời kỳ tận thế, cũng là niềm tự hào lớn nhất của cô.

-21!!

-24!!

Đồng thời, bởi vì quái vật ở khu vực này quá đông, thỉnh thoảng thanh máu của cô cũng hiện lên “-7, -9, -4”.

Dưới những đòn đánh chuẩn xác, chẳng mấy chốc, cô đã tiêu diệt được năm bông hoa biến dị.

【Bạn đã thu thập được 5 hạt giống】

Nhưng thiếu nữ vẫn không dừng lại, cô tiếp tục nổ súng về phía những bông hoa, đến khi gần như cạn sạch thanh năng lượng, đã hạ gục tổng cộng 35 bông hoa biến dị.

【Bạn đã thu thập được 30 hạt giống】

Kiều Sở mỉm cười, nhanh chóng vượt qua những người chơi đang cướp quái ở sân sau, tiến thẳng về phía trại trưởng.

Bên trong nhà của trại trưởng.

Thấy cô quay lại, đối phương thoáng ngạc nhiên: “Dũng sĩ trẻ, chưa đến nửa tiếng mà cô đã hoàn thành nhiệm vụ rồi sao?”

【Bạn có muốn nộp 5 hạt giống không?】

“Có.”

【Chúc mừng bạn đã hoàn thành nhiệm vụ đầu tiên “Săn hoa dại”, nhận được 1 đồng vàng và 100 điểm kinh nghiệm, bạn có muốn ẩn danh không?】

Cây cao vượt rừng dễ bị gió quật đổ, Kiều Sở chọn cách im lặng kiếm tiền.

“Ẩn danh.”

Một ánh sáng vàng nhạt lóe lên, Kiều Sở lập tức lên cấp 2.

【Bạn có muốn nộp 10 hạt giống không?】

“Có.”

Trại trưởng từ từ ngồi thẳng dậy từ trên ghế nằm, ông cau mày quan sát cô, không biết đang suy nghĩ gì.

“Tốc độ không tệ, còn nữa không?”

【Bạn có muốn nộp 20 hạt giống không?】

Kiều Sở thở phào nhẹ nhõm, mở bàn tay đầy mồ hôi, nở một nụ cười rạng rỡ.

“Tất nhiên là có.”

Trại trưởng nhìn khẩu súng lục đeo bên hông cô, ánh mắt phức tạp, không còn vẻ thờ ơ như ban đầu.

“Là Tay Súng Từ Trường? Chẳng lẽ là ý trời...” Ông lẩm bẩm, giọng nói già nua mang theo chút cảm xúc phức tạp.

“Dũng sĩ trẻ Nhân Tộc, cô có muốn nghe câu chuyện về Lizzie Kennedy - người hướng dẫn Tay Súng Từ Trường không?”

【Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ phụ, có muốn nhận không?】

Đến rồi!

Kiều Sở vui đến mức suýt nhảy cẫng lên!

Dù đã trải qua hai đời, vào thời khắc này, Kiều Sở vẫn khó tránh khỏi kích động.

Ánh mắt cô khẽ động, hơi cúi người nói: “Đương nhiên rồi, ngài Trại trưởng đáng kính.”

Trại trưởng rất hài lòng với thái độ của cô, gật đầu nói: “Lizzie Kennedy, khi xưa là người duy nhất trong Nhân Tộc có thể đạt đến cấp bậc Lãnh Chúa.”

“Một mình ông ấy xông vào thị trấn Biya, quét sạch toàn bộ lũ thây ma và thực vật biến dị trong đó...”

Trại trưởng mỉm cười đầy ẩn ý: “Tất nhiên, Kennedy - bạn thân của tôi không chỉ có chút bản lĩnh này, ông ấy còn sở hữu một thân phận ẩn giấu mạnh mẽ hơn – Thợ săn U Minh!”

Đôi mắt Kiều Sở sáng ngời.

Trại trưởng tiếp tục nói: “Chính bởi vì thân phận này, ông ấy mới có thể lặng lẽ thực hiện các cuộc chém gϊếŧ thây ma cấp cao, khiến lũ thây ma ở thị trấn Biya như rắn mất đầu, từ đó vang danh thiên hạ. Đáng tiếc ông ấy không có người kế thừa, bao nhiêu năm qua, cuối cùng cũng đợi được một nhóc con như cô...”

Trại trưởng thu lại nụ cười, nghiêm túc nói: “Cô có nguyện ý đi theo bước chân của【Lizzie Kennedy】, làm rạng danh ý chí của ông ấy không?”

Thiếu nữ hít sâu một hơi, nói: “Đương nhiên là tôi nguyện ý, cảm ơn ngài, Adams Casar vĩ đại.”

Trại trưởng nheo đôi mắt sắc bén: “Nếu vậy, hãy cầm lấy thứ này đi.”

Kiều Sở ngạc nhiên nhận lấy một tấm da dê mỏng và một viên tinh hạch màu cam từ tay Trại trưởng.

Đây là... sách kỹ năng?

Còn có một viên tinh hạch ký ức tỏa ra ánh sáng rực rỡ ngũ sắc.