Không Cố Gắng Tu Luyện Thì Phải Về Nhà Kế Thừa Vương Vị

Chương 3

Tạ Sơ Liên liếc nhìn hắn, sau đó thản nhiên nói: "Vậy ngươi đi rửa rau giúp ta."

Bóng đen: "Được, ta lập tức... Hả? Rửa cái gì? Rau gì cơ?"

Tạ Sơ Liên nhíu mày: "Tai ngươi có vấn đề à? Không được thì ta đổi người khác."

Bóng đen: "!!"

Hắn vội vàng nói: "Vương thượng, thuộc hạ lập tức đi rửa rau, thuộc hạ thích nhất là rửa rau, ai dám tranh việc này với ta, ta liều mạng với kẻ đó!"

Đùa à, đừng nói là giúp Vương thượng rửa rau, cho dù là giúp Vương thượng rửa chân cũng có người tranh nhau đến sứt đầu mẻ trán!

Thế là, vị Tả hộ pháp ngày thường lừng lẫy ở Quỷ giới, gϊếŧ người như ngóe, liền lon ton chạy ra giếng nước sau nhà tranh, bắt đầu cần mẫn rửa cải thảo.

Tạ Sơ Liên hài lòng gật đầu, sau đó xoa cằm, lẩm bẩm: "A Âm đi đâu rồi? Sao còn chưa về?"

Tiêu Trĩ Âm xếp hàng cả buổi chiều, rốt cuộc cũng đến lượt nàng kiểm tra linh căn trước khi trời tối.

Nàng nhẹ nhàng leo lên bậc thang dài, sau đó dừng lại trước mặt một nữ tu xinh đẹp.

Nữ tu mỉm cười nhìn Tiêu Trĩ Âm, chỉ vào khối hắc thạch cao bằng người bên cạnh: "Tiểu muội muội, chỉ cần đặt tay lên trên là được, đừng căng thẳng, nếu muội muội vượt qua, là có thể bái nhập tiên môn."

Tiêu Trĩ Âm cúi đầu, trong lòng chỉ quan tâm đến trăm lượng bạc khi được chọn trúng và tiền tiêu vặt hàng tháng sau khi vào môn phái.

Nàng làm theo lời hướng dẫn của nữ tu, đặt tay lên khối hắc thạch khổng lồ.

Gần như chỉ trong nháy mắt, toàn bộ khối hắc thạch liền trở nên trong suốt, không một chút tạp chất, tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo chói mắt.

Tiêu Trĩ Âm giật mình, vội vàng rụt tay lại, luôn cảm thấy chuyện vừa xảy ra có chút quen thuộc, nhưng lại không sao nhớ ra được.

Nữ tu nhìn thấy khối hắc thạch khổng lồ xảy ra biến hóa như vậy, không thể tin nổi trợn to hai mắt, nàng ấy vội vàng nhìn vào trung tâm hắc thạch, quả nhiên phát hiện ra một đạo linh căn màu tím nhạt gần như không thể nhìn thấy.

... Là đơn nhất biến dị Lôi Linh Căn!

Đơn linh căn vốn đã hiếm có, có thể nói là trăm vạn người mới có một, mà biến dị đơn linh căn càng là phượng mao lân giác, vạn người có đơn linh căn mới có một hai người như vậy - huống chi Lôi Linh Căn nổi tiếng là lực chiến đấu cao, phi thăng nhanh, mà lôi kiếp khi tiến giai càng là không đáng ngại.

Tư chất như vậy, cho dù là ở đại tông môn đệ nhất - Trường Thanh Môn, cũng sẽ bị rất nhiều lão quái vật tranh nhau cướp đoạt!

Vân Tiêu Tông bọn họ hiện giờ tuy nhỏ, nhưng cũng không thể bỏ qua một mầm mống tốt thế này được!

Nghĩ như vậy, nữ tu nhanh chóng hoàn hồn, lấy ra một khối lệnh bài ở bên hông, dùng thần thức liên lạc với trưởng lão trong môn phái, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, khom người, đưa cho Tiêu Trĩ Âm một viên kẹo: "Tiểu muội muội, ta tên là Chúc Vũ Huyền, có thể dẫn ta đi gặp người nhà của muội được không?"

Tiêu Trĩ Âm vừa định hỏi "vì sao", lại đột nhiên sực tỉnh, giống như bị sét đánh trúng.

Đại lục Thương Khung, Tiêu Trĩ Âm, Vân Tiêu Tông, khối hắc thạch khổng lồ, Chúc Vũ Huyền...

Đây chẳng phải là cuốn tiểu thuyết tu tiên nam tần cổ xưa mà nàng vừa mới đọc xong trước khi gặp tai nạn xe cộ ở kiếp trước sao?!

Nam chính trong tiểu thuyết là Nhϊếp Nghiêu, là một người xuyên không, từ dị giới xuyên đến đại lục Thương Khung, một đường đánh vào mặt những kẻ xem thường hắn, thu nạp ít nhất ba trăm mỹ nữ tỷ tỷ làm hậu cung, trong sách miêu tả hắn nhiều nhất chính là "nở nụ cười tà mị", "nhàn nhạt nói".

Còn nàng, Tiêu Trĩ Âm, là một nữ phụ pháo hôi, lúc đầu ỷ vào bản thân tu vi cao, tư chất tốt, rất xem thường nam chính yếu đuối, thường xuyên bắt nạt, hãm hại hắn, cuối cùng bị nam chính phản công đánh cho tan xương nát thịt, ngay cả một chút xương cốt cũng không còn!