Tướng Quân Mạnh Nhất Bỗng Thành Tân Binh Cơ Giáp

Chương 26

"À, đổi sang QM-96 rồi. Đấu vài trận với cơ giáp làm quen xong, giờ đang ghép khu vực tìm người luyện đây."

Nhắc đến cơ giáp, Tịch An vốn ít nói bỗng trở thành một người nói nhiều bất thường, nói vanh vách không hề nhận ra sắc mặt dần méo mó của bạn cùng phòng.

“HI-685 trước đây tuy dễ thao tác, nhưng khả năng cơ động của nó bị giới hạn, khiến nhiều thao tác không thể thực hiện hoàn hảo. Dù có thể dự đoán trước, nhưng vẫn cảm thấy thiếu điều gì đó. Tốc độ của QM-96 thì tốt hơn nhiều, nhưng mình vẫn cần thử thêm vài loại cơ giáp nữa để tìm ra cái nào phù hợp nhất với mình.”

Nói xong, Tịch An mới nhận ra trạng thái như hóa đá của Vương Ấu Lăng : “Sao vậy?”

Vương Ấu Lăng chậm rãi đỡ trán, khoát tay: “Không… không có gì, cậu đừng nói gì, để mình tiêu hóa trước đã.”

Đến giờ phút này, cô ấy cuối cùng cũng hiểu tại sao trong những bài đăng trước đây lại có người gọi vị đại lão đó là “phú bà.” Rõ ràng, “phú bà” ở đây không phải ý cô ấy vẫn nghĩ, mà ám chỉ một ID…

Sau nhiều ngày hóng drama, cuối cùng Vương Ấu Lăng phát hiện mình lại là một phần của nó. Phải nói rằng, thế giới này thật kỳ diệu.

Phải một lúc lâu Vương Ấu Lăng mới hoàn hồn. Khi nhìn lại Tịch An, khóe môi cô ấy vì kích động mà run rẩy: “Trước khi khai giảng, cậu thật sự chưa từng chơi trên nền tảng thực tế ảo à?”

Tịch An nghi hoặc chớp mắt: “Chưa.”

Vương Ấu Lăng hít sâu một hơi, nắm chặt lấy tay Tịch An: “Chị em, lần này cậu nổi tiếng rồi đấy!”

Tịch An, người không quan tâm đến thế giới bên ngoài, càng thêm mờ mịt, chỉ bật ra một tiếng: “…Hả?”

Nghe xong lời của Vương Ấu Lăng , Tịch An im lặng.

Để không ảnh hưởng đến tỷ lệ thắng của tài khoản chính, những ngày gần đây, cô chỉ chơi chế độ ghép khu vực mà không hề chú ý đến diễn đàn nội bộ trường. Dù thấy số lượng yêu cầu kết bạn tăng lên, cô chỉ nghĩ đó là đối thủ không phục mình, nên đã từ chối tất cả. Đến giờ mới hiểu rõ ngọn ngành sự việc.

Đối với sự chú ý bất ngờ này, Tịch An không hề cảm thấy mình được ưu ái, câu đầu tiên cô thốt ra lại vô cùng điềm tĩnh: “Chuyện này có ảnh hưởng gì đến tài khoản của cậu không?”

Vương Ấu Lăng bất ngờ khi Tịch An trong tình huống này lại quan tâm đến vấn đề đó trước tiên, cô ấy ngẩn ra rồi mới đáp: “Chắc không đâu… Dù sao dạo này mình cũng không định chơi, nếu có chơi thì cũng toàn đánh chế độ xếp hạng toàn mạng, chắc không đυ.ng tới người trong trường.”

Tịch An gật đầu: “Vậy là tốt.”

Vương Ấu Lăng chờ một lúc lâu nhưng không thấy Tịch An nói thêm gì, không dám tin mà trừng mắt: “Thế là hết rồi?”

Tịch An khó hiểu nhìn cô ấy: “Còn gì nữa?”

Vương Ấu Lăng : “…”

“Nếu cậu thấy công khai thân phận là tốt hơn, thì mình cũng không vấn đề gì.” Tịch An cố gắng đoán ý của bạn cùng phòng, nở một nụ cười rất thân thiện: “Cậu vui là được.”

“Đây là chuyện mình vui hay không vui sao?!”

Vương Ấu Lăng vò đầu, muốn mở toang đầu Tịch An ra để xem bên trong có gì: “Mình vừa nói bao nhiêu đó, cậu có biết cô hiện giờ có sức ảnh hưởng lớn đến thế nào ở học viện chúng ta không! Chuyện này cần được xử lý thỏa đáng, biết không? Dựa vào xu hướng trên diễn đàn, fan hâm mộ và người ghét cậu chắc chắn phải có—”

Cô ấy ra dấu một con số cực kỳ phóng đại: “Nhiều thế này!”

“Vậy ý cậu là mình không công khai thì sẽ tốt hơn?” Tịch An lập tức nắm được tinh túy trong lời nói của Vương Ấu Lăng , suy nghĩ rồi đưa ra đề nghị: “Hay là vài ngày tới mình không lên tài khoản nữa, để mọi chuyện nguội đi?”

“Cũng được…”

Vương Ấu Lăng thực sự không nghĩ ra cách nào tốt hơn. Nhưng với tình trạng nghiện mạng của Tịch An mấy ngày nay, việc cô đồng ý hi sinh thời gian thực chiến thực sự khiến Vương Ấu Lăng tò mò. Cô ấy hỏi thêm một câu: “Tại sao đột nhiên lại chịu cai nghiện mạng?”