Tướng Quân Mạnh Nhất Bỗng Thành Tân Binh Cơ Giáp

Chương 22

Bảo không phục, chắc chắn là có.

Nếu không bị lộ nhanh như thế, chàng trai nghĩ rằng trận vừa rồi người thắng phải là mình mới đúng.

Liếc nhìn những dòng bình luận đầy mỉa mai nhảy nhót trong màn hình, anh ta mở lại lịch sử đấu vừa rồi và gửi một yêu cầu kết bạn.

Hai giây sau, hệ thống phản hồi:

[Hệ thống: Đối phương đã từ chối yêu cầu kết bạn của bạn.]

Chàng trai đổi sang gửi lời mời đấu lại.

[Hệ thống: Xin lỗi, đối phương đã vào hàng đợi ghép trận, không thể chấp nhận lời mời của bạn.]

Chàng trai: “……”

Mới ra khỏi trận chưa đầy 10 giây, đã tranh thủ đến thế sao?!

Anh ta thở dài một hơi, đành phải tự mình vào lại hàng đợi.

Những trận sau đó anh ta thắng khá dễ dàng, nhưng vì tâm trí vẫn luẩn quẩn về màn khởi đầu như mơ của trận đầu tiên, anh ta đánh mà hơi mất tập trung.

Khó khăn lắm mới hết thời lượng livestream, anh ta chào tạm biệt khán giả rồi vội vàng tắt sóng.

Khi anh ta bước ra khỏi buồng lái ảo, nam sinh bên cạnh hào hứng đưa mã thanh toán qua: “Tổng cộng 5 trận, anh, thanh toán nhé?”

Chàng trai giơ tay gạt ra: “Đợi đã.”

Anh ta lục trong ba lô lấy ra thiết bị liên lạc, mở danh bạ và gọi video cho một người.

Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, trên màn hình xuất hiện một người đàn ông mặc vest: “KK, có chuyện gì?”

Chàng trai không vòng vo, đi thẳng vào vấn đề: “Quản lý Liêu, trước đây câu lạc bộ Thần Điện của các anh từng nói nếu giới thiệu được tân binh xuất sắc sẽ có phần thưởng lớn, vẫn còn tính chứ?”

Người đàn ông trên màn hình là Liêu Uẩn Hòa, quản lý đội chiến đấu của câu lạc bộ cơ giáp Thần Điện. Nghe vậy, hắn hơi ngạc nhiên: “Sao? Cậu tìm được ứng viên phù hợp à?”

Chàng trai trả lời chắc chắn: “Tất nhiên! Tôi đang ở Đại học Khoa Quân, chiều nay gặp được một người điều khiển cực kỳ lợi hại, nếu câu lạc bộ các anh quan tâm thì nên theo dõi thử.”

Liêu Uẩn Hòa, vốn đã quen biết chàng trai này, dễ dàng đoán ra vấn đề: “Sao? Bị đánh bại rồi hả?”

Chàng trai: “…… Khụ khụ khụ.”

Liêu Uẩn Hòa nói tiếp: “Thực ra, với trình độ của cậu, bị đánh cũng là chuyện bình thường thôi, chẳng nói lên được gì.”

Lời nói quá thực tế thường khiến người ta đau lòng.

Chàng trai ôm ngực, như bị chạm tự ái: “Tin tôi đi, sinh viên này thật sự rất mạnh!”

Thấy anh ta kiên quyết như vậy, Liêu Uẩn Hòa cuối cùng cũng tỏ ra hứng thú, hỏi vài câu cụ thể: “Đối phương điều khiển loại cơ giáp gì? Phong cách chiến đấu ra sao?”

Chàng trai nghĩ một lúc rồi trả lời: “Phong cách thì tôi không rõ lắm, có vẻ vừa đổi sang một buồng lái ảo mới, hiện chỉ thấy lịch sử trận đấu gần đây dùng HI-685 – cơ giáp chiến đấu.”

Liêu Uẩn Hòa như không tin vào tai mình: “Cậu nói loại nào cơ?”

“HI-685 cơ giáp chiến đấu…” Chàng trai cũng biết nghe vậy có hơi khó tin, nhấn mạnh thêm, “Dù loại cơ giáp này không phù hợp với đấu trường cao cấp, nhưng xin hãy tin tôi, sinh viên đó thật sự rất mạnh!”

“Được rồi, thiên tài điều khiển cơ giáp HI-685, phải không?” Liêu Uẩn Hòa nhìn đồng hồ, chuyển chủ đề khá tự nhiên: “Tôi sắp có cuộc họp. Nếu tìm được thông tin liên quan, hãy gửi qua email cho tôi. Địa chỉ chắc cậu nhớ chứ? Tôi sẽ xem xét và theo dõi sau. Hôm nay vậy nhé.”

“……”

Kết thúc cuộc gọi, chàng trai chìm trong im lặng khá lâu.

Nam sinh bên cạnh không nhịn được, vội nói: “Anh, có mối quan hệ với câu lạc bộ chuyên nghiệp sao không kéo em một tay chứ? Hay anh đề cử em đi, em nhất định sẽ nỗ lực hết mình, không để anh thất vọng đâu!”

“Đề cử cậu làm gì? Để quản lý Liêu cười nhạo tôi thêm một lần nữa sao?” Chàng trai càng nghĩ càng không cam lòng, “Không được, trực giác của tôi chắc chắn không sai, tôi nhất định phải khiến quản lý Liêu nhận ra tôi đúng!”

Anh đặt tay lên vai nam sinh, nghiêm túc vỗ vỗ, nở một nụ cười thân thiện: “Thân Sinh à, anh có một nhiệm vụ gian nan muốn giao cho cậu!”