Toàn Dân Cự Cá Cầu Sinh: Ta Có Thể Nghe Được Tiếng Lòng Của Cự Cá

Chương 7: Lực lương +1

Chu Văn nhìn tin nhắn của Giang Hải Đào mà ngây người, hắn vẫn luôn không biết thịt Tôm Gai có thể tăng cường thuộc tính cơ thể, hơn nữa còn là thuộc tính lực lượng rất quan trọng.

Sau khi biết được tin tức này, Chu Văn nhìn về phía rương vật tư chứa thịt tôm gai, hắn không định giao dịch nữa, ba con tôm gai này ăn vào, có thể cho hắn thêm ba điểm sức mạnh, vừa vặn đạt đến mức độ của người bình thường.

Những ngày sau hẳn là còn có thể có Tôm Gai, sức mạnh của hắn sẽ tăng trưởng vô hạn, trở thành tồn tại vô địch.

"Vô lý." Chu Văn đột nhiên lắc đầu, gạt bỏ suy nghĩ hoang đường của mình.

Mặc dù Tôm Gai có tính nguy hiểm nhất định, nhưng chỉ cần có phòng bị, muốn gϊếŧ chết vô cùng đơn giản, nếu thật sự có thể tăng sức mạnh vô hạn, vậy chẳng khác nào hắn còn chưa ra khỏi làng tân thủ, đã vô địch.

Điều này hiển nhiên không hợp lý, nên Chu Văn phỏng đoán thịt tôm gai tăng sức mạnh là có giới hạn.

Để kiểm chứng suy đoán của mình, Chu Văn quyết định dùng một con tôm gai để giao dịch với Giang Hải Đào.

[Cậu mở được bản vẽ gì?]

[Là bản vẽ đồ phòng hộ, gọi là mũ gai, hình như là dùng vỏ của con Tôm Gai để chế tạo.]

"Thật trùng hợp, đây không phải là đúng chuyên môn sao." Bản vẽ đồ phòng hộ tự đưa đến cửa, Chu Văn tự nhiên không chút do dự lựa chọn giao dịch.

[Chờ sau khi cậu ăn con tôm gai này, xem còn có thể tiếp tục tăng sức mạnh hay không, đến lúc đó nhắn tin cho tôi biết.]

[OK Văn ca, lát nữa tôi ăn, sau khi ăn xong sẽ báo cho anh.]

[À đúng rồi, Văn ca, anh tên là gì vậy, lúc nãy tôi quên hỏi.]

Chu Văn báo cho Giang Hải Đào biết tên mình xong liền kết thúc cuộc trò chuyện, sau đó sử dụng bản vẽ đồ phòng hộ vừa giao dịch được.

[Nguyên liệu chế tạo mũ gai: Vỏ tôm gai hoàn chỉnh x3, vải x5]

"Vỏ tôm vừa đủ, chỉ là không có vải."

Chu Văn quyết định chờ hai rương vật tư còn lại, nếu hai rương vật tư đều không mở được vải, hắn sẽ đi kênh giao dịch đổi lấy năm mảnh vải.

“Mình cũng thử thịt tôm gai này xem sao."

Chu Văn lấy một miếng thịt từ trong rương vật tư chứa tôm gai.

Thịt của Tôm Gai có thể tăng sức mạnh, hắn cũng không quản sống hay chín, cầm lên gặm từng miếng từng miếng.

"Ồ? Vị cũng được." Chu Văn có chút bất ngờ.

Thịt của Tôm Gai dai mềm, không có mùi tanh, hơn nữa còn có vị ngọt nhẹ, chỉ là hắn thật sự không quen ăn thịt sống, luôn cảm thấy vị có chút lạ.

Ăn hết một con tôm, Chu Văn cảm thấy hơi no, xem như bữa ăn no nhất trong ba ngày qua.

[Keng! Ăn thịt Tôm Gai, lực lượng +1]

Chu Văn nghe thấy hệ thống nhắc nhở, vội vàng mở giao diện thuộc tính cơ thể.

[Chu Văn] (Thuộc tính người bình thường là 10)

Trí lực: 10

Sức mạnh: 8

Tốc độ: 11

Thể chất: 9

Đánh giá: Một người tương đối khỏe mạnh.

"Sức mạnh thật sự tăng lên."

Chu Văn cử động cánh tay, ngoài cảm giác cơ bắp cứng hơn một chút, không có biến đổi quá rõ ràng, hẳn là sức mạnh chỉ tăng lên một chút, nên cảm nhận không rõ ràng.

Một con Tôm Gai đã khiến Chu Văn no, còn thừa một con, chỉ có thể để ngày mai ăn tiếp.

Lại hai ba tiếng sau, rương vật tư thứ hai hôm nay theo dòng nước tràn vào không gian dạ dày.

[Keng! Nhận được đá x10, nhận được gỗ x10, nhận được vải x10]

"Vải đến rồi."

Chu Văn trực tiếp mở bản vẽ mũ gai ra, nhấn chế tạo.

Ba vỏ tôm gai và năm mảnh vải hóa thành ánh sáng màu xanh lam, rất nhanh một chiếc mũ bên ngoài được bọc giáp, đỉnh đầu dựng đứng ba cái gai nhọn xuất hiện trên tay hắn.

Chu Văn đội mũ lên đầu, kích thước rất vừa vặn, bên trong có một lớp vải mềm ngăn cách với lớp giáp, đội lên đầu rất thoải mái, không hề khó chịu.

"Tốt đấy, rất vừa vặn."

Chu Văn tháo mũ xuống, cẩn thận đặt vào rương vật tư trong góc để tránh nước biển làm ướt, hắn chuẩn bị ngày mai đội nó để dọn rong.

Lúc này, Giang Hải Đào gửi tới một tin nhắn.

[Văn ca, tôi ăn thịt Tôm Gai rồi, nhưng lần này không nhận được điểm sức mạnh nữa]

[Xem ra, thịt của Tôm Gai chỉ có lần đầu tiên ăn mới cộng thuộc tính sức mạnh, sau đó ăn nữa thì vô dụng]

[Ha ha, chắc là vậy…]

[Ờm... Văn ca, bản vẽ tôi vừa giao dịch với anh... khá hiếm, ờm.. tôi có thể lấy thêm một con Tôm Gai không... Tôi thấy... hơi thiệt]

Trước đó Giang Hải Đào bằng lòng dùng bản vẽ giao dịch thịt tôm gai, là vì y cho rằng thịt tôm gai có thể tăng thêm sức mạnh, nên coi như công bằng.

Nhưng sau khi biết lần thứ hai ăn thịt tôm gai, không thể nhận được điểm sức mạnh, y liền cảm thấy giao dịch này thật sự lỗ nặng.

Nhưng vấn đề là, giao dịch trước đó là do chính y chủ động đề nghị, bây giờ muốn tăng giá, chính y cũng thấy mình hơi mặt dày.

Chủ yếu là rương vật tư hôm nay của y mở ra bản vẽ, y vẫn chưa có đồ ăn, nên rất lo lắng.

[Hôm nay chỉ có hai con, một con giao dịch với cậu, một con khác tôi ăn rồi, ngày mai nếu có, tôi cho cậu một con]

Chu Văn cũng không quá so đo, một bản vẽ đồ phòng hộ, quả thực so với một con tôm gai có giá trị hơn, yêu cầu của Giang Hải Đào rất hợp lý.

Tuy nhiên, Chu Văn không thể chắc chắn Giang Hải Đào nói thật hay không, nhỡ đâu y ăn con tôm gai thứ hai vẫn có thể cộng điểm sức mạnh, sau đó cố tình lừa hắn, cũng có khả năng đó.

Cho nên, phần thịt của con tôm còn lại, Chu Văn muốn để lại cho ngày mai, sau khi ăn xong, xác định không thể tiếp tục tăng điểm lực lượng, mới có thể giao dịch thịt tôm một lần nữa cho Giang Hải Đào.

Rầm! Rầm!

Tiếng nước biển cuồn cuộn truyền đến từ thực quản, rương vật tư cuối cùng của hôm nay đã đến.

[Keng! Đạt được túi sưởi x1]

"Túi sưởi! Ý là ngày mai mình có thể luộc chín thịt tôm gai rồi sao?" Chu Văn vừa nghĩ tới có thể ăn được đồ chín, tâm tình cực kỳ khoái trá.

"Vừa vặn hôm nay còn mở được một lon nước đào đóng hộp, sau khi ăn xong, lon sắt vừa vặn có thể dùng làm đồ chứa để nấu ăn."

Chu Văn nhìn thấy túi sưởi, vật phẩm cần thiết tiếp theo cũng đã tự động hiện lên trong đầu, nhưng vừa nghĩ tới đây, hắn lập tức bỏ đi ý niệm ăn chín.

"Không được, không được, túi sưởi chỉ có thể dùng một lần, bây giờ có thể dùng để nấu chín cũng chỉ có thịt tôm gai thì có hơi lãng phí." Chu Văn cảm thấy quá đơn giản, chỉ có một cơ hội, nhất định phải làm long trọng một chút.

"Hơn nữa đào vàng đóng hộp là dùng để dự trữ, khi thức ăn bị cắt đứt, dùng để cứu mạng, bởi vì một bữa thịt tôm luộc, liền trực tiếp ăn hết, quá lãng phí."

Vào giờ khắc này, Chu Văn như một người chơi game sinh tồn kỳ cựu, bản năng tích trữ đồ đạc trỗi dậy, thứ tốt đều phải giữ lại, để dành đến thời khắc mấu chốt nhất.

Hắn đặt túi sưởi và hộp đào vàng vào một thùng vật tư, hai cái này đều là vật phẩm vô cùng quý giá, phải đặt ở chỗ cao, tuyệt đối không thể ngâm trong nước.