Chỉ có điều… Trong ba phòng lives kia, toàn là bình luận kiểu “Mong chờ lắm!” và “Anh nhà giỏi nhất!”, còn phòng lives của Giản Ngôn Thu thì… Bình luận liên tục bị hệ thống ẩn đi, toàn là những lời lẽ công kích ác ý.
Đoàn xe của show, có bốn chiếc xuất phát cùng lúc, ba phòng livestream khác đều đã đến nơi, chỉ riêng Giản Ngôn Thu vẫn còn đang trên đường.
"Xem đến phát chán rồi, bao giờ mới đến nơi đây? Rốt cuộc cậu ta sống ở đâu thế?"
"Đến cả vùng ngoại ô rồi, đi thêm chút nữa là vào vùng núi luôn. Cậu ta sống trên núi làm người rừng à?"
"Haha, cũng không phải là không thể. Dù sao thì hành vi của anh Giản cũng khác người mà, có khi anh hợp nói chuyện với khỉ đột hơn ấy, hí hí."
"Tôi cười ngất, thật sự là đi vào núi rồi. Biểu cảm ngơ ngác của người dẫn đường vừa nãy hài không chịu được, không ngờ chứ gì, nhận phải một phó bản khó nhằn."
"Nhìn thấy Giản Ngôn Thu không có tiền mua nhà trong thành phố là tôi yên tâm rồi, người đáng ghét quả báo cả thôi."
"Đây là tuyến du lịch nào thế? Nhưng mà đừng nói, phong cảnh cũng đẹp phết đấy."
Con đường núi được làm rất tinh tế, tuy dốc nhưng không hề gập ghềnh, thậm chí còn khá rộng rãi. Sau một khúc cua, con đường trở nên bằng phẳng, khung cảnh bất ngờ mở rộng.
Một bên là biển rộng mênh mông và bãi cát chưa bị ô nhiễm, bên kia là sườn núi xanh mướt cây cối, điểm xuyết dòng suối và thác nước, tựa như một chốn bồng lai tiên cảnh.
Phía trước hết đường rồi, hiện ra một cánh cổng sắt lớn chạm trổ tinh xảo, có một anh chàng mặc vest đen đang đợi ở cổng.
“Chào các anh chị, đây là đoàn show Bố Bỉm Sữa Đỉnh Nhất phải không ạ? Quản gia bảo tôi đứng đây chờ, để dẫn đường cho các anh chị.”
Cả phòng livestream đều sững sờ, lập tức nổ ra những cuộc thảo luận sôi nổi.
"Đây là nơi nào thế? Tôi chưa bao giờ biết sau ngọn núi này còn có con đường đẹp như vậy! Hôm nào tôi cũng phải đi thử."
"Đừng mơ, cậu không vào được đâu. Nửa ngọn núi này hình như là trang viên tư nhân đấy."
"Trời đất ơi, Giản Ngôn Thu giàu thế sao???"
"Tên nịnh bợ lợi dụng người khác này, chắc lại bám được đại gia nào đó rồi mượn trang viên người ta để khoe mẽ thôi."
"Chỉ là phong cảnh đẹp hơn chút thôi mà, có gì đặc biệt đâu. Chắc nhà giàu dư nhà, đem đi cho thuê để cho mấy người hám hư vinh như cậu ta sống ảo ấy mà."
"Đúng rồi, làm gì có chuyện đây là nhà cậu ta. Cậu ta ở phòng cho người giúp việc còn hợp lý hơn."
Anh chàng mặc vest đã lên xe, chỉ đạo đoàn đi qua hai cánh cổng. Trước mắt họ hiện ra một quảng trường cực kỳ rộng lớn, hai bên là những khóm cây được chăm sóc tỉ mỉ, xa xa là vài tòa nhà nhỏ được thiết kế vô cùng độc đáo.
Tài xế theo phản xạ lái xe về phía tòa nhà gần nhất.
Nhưng ngay lập tức bị anh chàng mặc vest chỉnh lại: “Đây là khu nhà ở của nhân viên. Cậu Giản và cậu chủ nhỏ sống ở đằng kia.”
Anh ta chỉ tay về phía trước, đó là một tòa biệt thự lộng lẫy cao lớn, nằm ngay trung tâm, tựa lưng vào núi và hướng ra biển, tầm nhìn không gì sánh bằng.
Tài xế chuyển hướng, lái xe về phía biệt thự mà anh ta chỉ. Khi xe từ từ tiến lại gần, cư dân mạng trong phòng livestream đã hoàn toàn sụp đổ.
"Ôi trời, mở mang tầm mắt thật sự, dù là trong phim truyền hình tôi cũng chưa từng thấy nơi nào cao cấp như thế này."
"Đây là niềm vui của người giàu sao? (ngơ ngác chảy dãi)"
"Trên đời có nhiều người giàu vậy, sao không thể có thêm một người là tôi chứ?"
"Mở mang tầm mắt rồi, hu hu, cho tôi vào ở một đêm thôi, đừng bắt tôi phải quỳ xuống xin cậu đấy, Giản Ngôn Thu."
"Giản Ngôn Thu... Có vẻ không tầm thường đâu, chẳng lẽ cậu ta là con nhà siêu giàu?"
Câu chuyện từ cảnh sắc nhanh chóng chuyển sang Giản Ngôn Thu. Đám anti cuối cùng cũng nhớ ra mình vào đây để làm gì, lập tức bắt đầu châm chọc.