Vạn Nhân Mê Bị Cưỡng Chế Ái Hằng Ngày

Quyển 1 - Chương 15: Thanh mai pháo hôi của bá tổng

Buổi chiều, bầu trời đầy màu sắc, những áng mây rực rỡ treo lơ lửng trên bầu trời, phản chiếu tòa nhà cao tầng của Yến Thành, tạo nên một khung cảnh đồ sộ khác thường.

Tầng ba của nhà hàng Felice.

Gió nhẹ thổi qua, làm lay động những sợi tóc như mây như sương của Dung Ngọc, khiến khí chất vốn xuất trần tuyệt thế tăng thêm vẻ mị hoặc hư ảo.

“Anh Thẩm Nghi, em không biết uống rượu, nên uống trà thay rượu, cảm ơn anh đã giúp.”

Bàn tay mịn màng như sữa nâng cao ly trà, Dung Ngọc nhìn anh, khuôn mặt trắng như tuyết hiện lên nụ cười nhè nhẹ.

Mỹ nhân cười, như hàng ngàn bông hoa nở rộ.

Tim của Thẩm Nghi như ngừng đập, say mê chìm đắm trong nụ cười ngọt ngào bên môi cô, đôi mắt sau chiếc kính vàng lóe lên vẻ si mê, ánh mắt như tấm lưới chặt chẽ quấn lấy cô.

“Yểu Yểu không cần khách khí.”

Thẩm Nghi cầm ly rượu lên, lơ đãng uống một ngụm, yết hầu của anh cứ di chuyển lăn lộn, hàng mi dày khẽ rủ xuống, che khuất cảm xúc đang dấy lên trong mắt.

Anh thực sự rất muốn…

Dung Ngọc không hề để ý đến sự khác thường của Thẩm Nghi, chỉ đang lo nghĩ về việc làm sao trả lại anh cái ân huệ này.

Mấy ngày trước, mẹ Dung bỗng cảm thấy không khỏe, may nhờ có Thẩm Nghi trợ giúp, đã giúp họ liên lạc với chuyên gia hàng đầu trong khoa tim của bệnh viện tư nhân nhà Thẩm, kịp thời ổn định tình trạng bệnh của mẹ Dung.

Vì vậy, để cảm ơn anh, Dung Ngọc đặc biệt mời anh đi ăn.

Dù cho Thẩm Nghi đã chọn một vị trí ở góc khuất nhất, nhưng những người phục vụ qua lại vẫn thường xuyên đưa ánh mắt mê say về phía Dung Ngọc.

Nhìn thấy ánh mắt nóng bỏng từ góc phòng, Thẩm Nghi cảm thấy vô cùng bực bội trong lòng, một ý nghĩ tối tăm bỗng xuất hiện.

Nhưng anh không có thời gian để nghĩ sâu hơn, vì anh vẫn nhớ rõ mục đích của cuộc hẹn với Dung Ngọc tối nay.

“Ê, cô có biết không? Tổng giám đốc Phó và trợ lý nhỏ của anh ta quan hệ không bình thường đâu.”

Từ một bàn không xa, vang lên một giọng nói bí ẩn của một người phụ nữ, âm thanh không lớn nhưng đủ để Dung Ngọc và Thẩm Nghi nghe rõ.

“Phó tổng? Ai cơ? Trợ lý nhỏ nào?”

Một giọng nói khác vang lên, rõ ràng chưa từng nghe qua về tin đồn lời bạn nói.

“Yến Thành có bao nhiêu Phó tổng? Chính là nam thần mà cô suốt ngày nghĩ đến, Phó Hàn Xuyên nổi tiếng đó.”

“Thật không?” Người phụ nữ kêu lên, rõ ràng đã bị những gì người bạn nói thu hút.