Mục Tiêu Công Lược: Chân Đạp Năm Thuyền Không Lật

Chương 2

Sau khi bình tĩnh lại, cô bắt đầu tổng hợp và sắp xếp lại những thông tin và manh mối đã biết.

Đến khi Tuế Tuế hoàn tất mọi việc thì đã là buổi chiều, bụng cô cũng sôi lên ùng ục. Cô cuộn chăn trở về phòng, lấy đại một bộ đồ trong tủ ra mặc rồi rửa mặt sơ qua, cầm điện thoại lên chuẩn bị ra ngoài ăn chút gì đó, tiện thể tìm hiểu về thế giới này.

Vừa ra đến trước cửa, Tuế Tuế chợt nhớ ra một việc, liền mở bảng hệ thống ra, nhấn vào【Hồ sơ】, chọn【Lưu trữ】.

Chủ yếu là hiện giờ cô cũng không chắc chắn lắm, không biết là mình xuyên vào sách hay là trò chơi, có cơ hội mở mục mới hoàn toàn hay không nên để an toàn thì vẫn nên lưu trữ trước.

Có lẽ là tương ứng với năm nam chính nên cô có tổng cộng năm cột lưu trữ. Chẳng qua nếu không có gì bất ngờ xảy ra, lần lưu trữ này cô sẽ giữ mãi, không ghi đè lên, chỉ dùng bốn cột còn lại.

Tuế Tuế nhớ rõ trong tiểu thuyết “Cô dâu hợp đồng của tổng giám đốc” có bối cảnh là thế giới hiện đại song song, cô vừa đi vừa dùng điện thoại lên mạng tìm kiếm, quả nhiên đúng như vậy. Lịch sử gần như giống với thế giới cũ của cô, chỉ có con người là khác còn trình độ phát triển khoa học kỹ thuật cũng không khác là mấy.

Ra khỏi khu nhà, đập vào mắt là cảnh đô thị phồn hoa, nhà cao tầng san sát, xe cộ tấp nập, người qua lại đông đúc.

Hiện tại thân thể này của Tuế Tuế không giống với vẻ ngoài ngây thơ trong sáng trước đây mà là kiểu mỹ nhân rực rỡ đang thịnh hành, ngực lớn eo nhỏ chân dài, làn da thì khiến người khác phải ghen tị. Cô đi trên vỉa hè, cứ đi một đoạn là lại có người ngoái nhìn, thậm chí còn có người muốn đến làm quen nhưng bị cô từ chối.

Có lẽ ở nhà quá lâu nên Tuế Tuế không thích chỗ đông người lắm, may mà gần đó có một nhà hàng có tên hợp với thẩm mỹ của cô nên cô liền đi thẳng đến đó.

Nhà hàng ở tầng ba, vào cửa thấy người chờ thang máy hơi đông, Tuế Tuế hơi do dự một chút rồi quyết định đi cầu thang bộ. Chẳng mấy chốc cô đã lên đến tầng ba, phía trước không xa chính là cửa nhà hàng, cô đang định vào thì bảng hướng dẫn nhiệm vụ bất ngờ hiện ra.

【Mục tiêu nhiệm vụ xuất hiện!】

Tên: Lâu Tân Ngọc

Độ thiện cảm hiện tại: 0

Tuế Tuế sững sờ, cái tên này cô đã từng thấy trong mục nhân vật phụ của tiểu thuyết.

Mà ngay lúc cô đang ngẩn người thì đột nhiên từ trong góc có một bóng người cao lớn chạy về phía cầu thang, lúc đi ngang qua cô thì vô tình va vào.

Tuế Tuế chỉ cảm thấy vai mình đau nhói, người mất thăng bằng ngã về phía sau. Cô tưởng mình chắc chắn ngã rồi, không ngờ đối phương phản ứng lại cực nhanh, xoay người lại, cánh tay dài vươn ra quàng qua eo cô, dùng chút lực kéo cả người cô lại.

Vì quán tính, Tuế Tuế lao đầu vào lòng đối phương, mũi va vào l*иg ngực cứng rắn của anh ta, đau đến mức muốn khóc.

“Hít—— “

“Xin lỗi!” Giọng nói trầm ấm của người đàn ông vang lên từ trên đỉnh đầu.

Tuế Tuế còn chưa kịp nói gì thì chợt nghe thấy tiếng ồn ào cùng với tiếng nói chuyện.

“Sao lại không thấy?”

“Chia nhau tìm, anh vào nhà hàng xem thử, tôi đi bên này!”

“Được!”

Ngay sau đó, Tuế Tuế cảm thấy cổ tay mình bị bàn tay to ấm áp của người đàn ông nắm lấy: “Đi theo tôi.”

Tuế Tuế bị người đàn ông dẫn đi khắp tòa nhà, đầu óc gần như sắp choáng váng, đến cuối cùng khi dừng lại, cô đã không biết mình đang ở đâu nữa.

“Xin lỗi, đã làm cô bị liên lụy rồi.” Anh ta lên tiếng trước, lại xin lỗi một lần nữa rồi quan tâm hỏi: “Cô không sao chứ?”

Anh ta không nói thì thôi, vừa nói Tuế Tuế lại cảm thấy vai đau nhức. Cô nghi là bị va phải bầm tím rồi, nhưng trước mặt người lạ cũng không tiện kéo áo xuống xem nên trả lời: “Có hơi đau một chút, nhưng không sao.”

Vừa dứt lời, bảng hướng dẫn nhiệm vụ lại hiện ra.

【Mục tiêu nhiệm vụ xuất hiện!】

Tên: Lâu Tân Ngọc

Độ thiện cảm hiện tại: 10

Tuế Tuế thầm nghĩ, độ thiện cảm này dễ kiếm thật.

Sau đó cô liền nghe Lâu Tân Ngọc nói: “Có lẽ tôi không thể đưa cô đi khám bác sĩ được, cô thêm Wechat của tôi đi, lúc đó gửi hóa đơn cho tôi là được.”

Nếu là người khác, chắc chắn Tuế Tuế sẽ không thêm Wechat, nhưng mục tiêu nhiệm vụ thì khác. Dù hiện tại cô chưa biết thân phận của Lâu Tân Ngọc, nhưng theo mô típ tiểu thuyết Mary Sue, dù nam chính hay nam phụ thì cơ bản đều là người có thân phận không tầm thường, lần này cô tình cờ gặp anh ta, nếu không nắm bắt cơ hội thì lần sau gặp lại không biết là bao giờ.

Thế là cô gật đầu, lấy điện thoại ra thêm Wechat của Lâu Tân Ngọc.

Tên Wechat của anh ta là Ngọc, ảnh đại diện là chữ Ngọc viết tay trên giấy trắng mực đen.

Đến lúc này Tuế Tuế mới để ý đến biệt danh của mình——Thẩm Dư. Nếu không có gì bất ngờ, Thẩm là Thẩm Thừa An, còn Dư là Dư Tuế Tuế, đúng kiểu mô típ tiểu thuyết Mary Sue, từ quan hệ bao nuôi biến thành tình yêu đích thực.

“Cô Thẩm phải không?” Lâu Tân Ngọc hỏi.

“Không phải, tôi họ… Dư.” Cô suýt nữa đã thốt ra họ cũ của mình, may mà kịp phản ứng.

“Cô Dư…” Lâu Tân Ngọc vừa mở miệng, chưa kịp nói hết câu thì điện thoại đã reo lên: “Xin lỗi, tôi nghe máy đã.” Nói xong anh ta quay người đi vài bước, giữ khoảng cách với cô một chút rồi mới bắt máy.

“Anh Từ, em ở tòa nhà Ngũ Kỳ... không bị chụp được... Em biết rồi...” Lâu Tân Ngọc nhanh chóng gọi điện thoại xong, đi về nói với Tuế Tuế: “Tôi có chút việc cần đi trước, nếu cô Dư có chuyện gì thì cứ nhắn tin qua Wechat cho tôi.”

Tuế Tuế gật đầu: “Được.”

Sau khi chia tay Lâu Tân Ngọc, Tuế Tuế mất thêm một chút thời gian mới quay lại nhà hàng lúc nãy. Vì đã đến giờ ăn, khó khăn lắm cô mới tìm được một bàn ở góc, chờ đồ ăn cũng mất một lúc, cuối cùng ăn xong đã gần tám giờ.

Đến lúc này, cuộc sống về đêm ở thành phố mới bắt đầu.