Em Gái Ba Tuổi Rưỡi Của Ảnh Đế

Chương 10

“Cái gì?”

“Con không biết bà gọi ai, nhưng chắc chắn không phải là gọi con!” Sở Tiêu Tiêu nhỏ mà bướng bỉnh, liền và mấy miếng ăn hết bát cơm, tức tối đặt bát xuống rồi chạy một mạch vào phòng.

Trước đây, Sở Tiêu Tiêu cũng nghĩ là bà nội gọi mình, nhưng sau này lại dần phát hiện ra điều bất thường. Thực ra bà nội không nhớ được cô bé. Bà đã dần trở nên lẫn lộn, không còn nhớ rõ người và việc trước mắt, chỉ nhớ được những điều trong quá khứ. Thời gian của bà nội không giống mọi người, người bình thường sống ở hiện tại, còn bà lại sống trong quá khứ.

Sở Tiêu Tiêu không biết bà nội đang gọi ai, nhưng cô bé chắc chắn rằng bà không gọi mình. Tiêu Tiêu nỗ lực muốn bà nhớ đến mình nhưng lần nào cũng thất bại, điều này khiến cô bé vừa thất vọng vừa bực bội.

"Tiêu—" Bà nội vẫn ngồi bên bàn, thở không ra hơi mà gọi tên.

Mọi người không ai ngờ tới cô bé lại bùng phát cảm xúc đột ngột như vậy. Hàn Nhã lắng nghe một lúc rồi không chắc chắn lắm mà nói: “Cô Tiêu, hình như bà cụ đang gọi Tiêu Dật?”

Giọng của bà cụ hơi pha lẫn khẩu âm quê nhà, tiếng phổ thông không chuẩn, hơn nữa bà nói chuyện khó khăn, phát âm chữ "Dật" không rõ, dễ khiến người ta hiểu nhầm bà đang gọi "Tiêu Tiêu".

“Đúng là vậy thật?” Sở Gia Đống như bừng tỉnh, vỗ đùi nói: “Mẹ tôi quả thật từng sống với Tiêu Dật một khoảng thời gian, có lẽ đã nhầm Tiêu Tiêu thành nó rồi. Tiêu Tiêu đúng là lạ thật, anh trai không có ở nhà mà cũng giận dỗi được…”

Tiêu Bích nghe thấy vậy cảm thấy không đúng lắm, liền hỏi: “Anh đã nói với Tiêu Tiêu chuyện nó có anh trai chưa?”

Sau khi nghỉ sinh và kiểm tra sức khỏe, Tiêu Bích trở lại trường và tiếp quản lớp 12, công việc vô cùng căng thẳng nên ít khi để ý đến việc trong nhà. Sở Gia Đống thì luôn hứa hẹn chắc nịch rằng anh sẽ lo liệu tất cả, bù đắp những gì trước đây Tiêu Bích không thể dành cho gia đình. Cộng thêm việc Sở Tiêu Dật vốn dĩ là người cuồng công việc nên bà cũng không mấy khi hỏi han về tình hình hai cha con.

Thế nhưng, lời nói vừa rồi của Sở Tiêu Tiêu lại hé lộ một chi tiết bất thường khiến Tiêu Bích cảm giác như mình đã bỏ sót điều gì đó.

Sở Gia Đống đáp: “Tất nhiên rồi, trong nhà để đầy ắp các sản phẩm đại diện của Tiêu Dật như thế, sao nó có thể không biết chứ?”