Hàn Nhã cảm giác như mình bị cô bé nhìn thấu, ngơ ngác chờ đợi câu trả lời.
Không ai biết rằng, cô bé Sở Tiêu Tiêu có một khả năng đặc biệt. Bé có thể nhìn thấy màu sắc cảm xúc xung quanh mọi người. Trong mắt cô bé, mỗi người đều có một màu sắc khác nhau trong trái tim. Mẹ Tiêu Bích là màu đỏ, còn Hàn Nhã là màu cam, đều là những sắc màu của sự thân thiện và chân thành. Điều này khiến cho Sở Tiêu Tiêu cảm thấy yên tâm khi ở gần họ.
“Tiêu Tiêu, mau chào chị đi.” Tiêu Bích thấy con gái đứng yên bất động thì nhắc nhở.
Xác định rằng Hàn Nhã thực sự thân thiện và không có ác ý, Sở Tiêu Tiêu liền trở nên hoạt bát, vui vẻ nói: “Chào chị, em là Sở Tiêu Tiêu.”
Hàn Nhã thấy cô bé hoạt bát đáng yêu, nói năng tự tin liền thở phào nhẹ nhõm, chủ động bắt chuyện: “Tiêu Tiêu, chị nghe cô giáo Tiêu nói em rất giỏi ngoại ngữ. Dạo này chị cũng muốn học ngoại ngữ, có thể nhờ em chỉ giúp vài điều không?”
Hàn Nhã từng làm việc với rất nhiều trẻ em vượt trội, cô hiểu rõ tầm quan trọng của việc giao tiếp bình đẳng. Những đứa trẻ thiên tài hoặc thần đồng thường có cá tính đặc biệt. Nếu người lớn tỏ ra kiêu ngạo trước mặt chúng, đa phần sẽ nhận lại được sự chống đối.
Sở Tiêu Tiêu nghiêng đầu suy nghĩ một lát, không trả lời ngay mà đột nhiên chạy biến đi, giống như một chú thỏ con nhảy tung tăng.
Hàn Nhã nhìn theo bóng dáng cô bé đột ngột bỏ chạy, có chút lúng túng quay sang nhìn Tiêu Bích, không hiểu mình đã làm gì mà chọc giận cô bé rồi.
“Em lần này đúng là chọc phải tổ ong vò vẽ rồi, chắc con bé sẽ không dễ dàng bỏ qua đâu…” Tiêu Bích vừa cười khổ vừa nói, “Trong nhà bọn cô, chẳng ai dám tùy tiện ‘học hỏi’ hay ‘xin chỉ dạy’ của nó cả.”
Hàn Nhã: “?”
Hàn Nhã còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã nghe thấy tiếng bánh xe lăn lộc cộc. Cô bé đẩy một chiếc bảng trắng khổng lồ cao hơn cả mình, hớn hở chạy về phía Hàn Nhã, cuối cùng dừng lại ổn định ngay giữa phòng khách.
Sở Tiêu Tiêu chỉnh lại trang iPad, đưa cho Hàn Nhã. Ngay lập tức, cô bé bày ra dáng vẻ tiểu giáo sư, nghiêm trang nói: “Chị, mời chị chọn khóa học muốn học.”
Hàn Nhã nhìn danh sách trên iPad mà ngớ người, bên trên liệt kê đủ loại khóa học, từ nghiêm túc như tiếng Anh, tiếng Nhật, tiếng Hàn, tiếng Tây Ban Nha, cho đến kỳ lạ như học xoạc chân, tiếng mèo và cả trò chơi vui vẻ.
Hàn Nhã: “……” Hình như có thứ gì đó không ổn lắm trong danh sách này.