Mạt Thế Sống Lại, Ngọc Bội Ta Thông Cổ Kim

Chương 8: Cha mẹ Tô Dao Dao

Này đã trở lại? Những thứ đó, quả thực cùng nhau trọng sinh.

Có những thứ đó quấy nhiễu, báo thù rất khó, nhưng dù khó, cũng phải gϊếŧ Tô Dao Dao! Dù phải trả giá bằng mạng sống!

Nguyễn Tường không trả lời Tô Dao Dao, mà đột nhiên nhớ tới tầng hầm đỗ xe -5 của Ngự Phẩm Thượng Uyển. Toàn bộ tầng này đã bị Tô Dao Dao mua và tích trữ rất nhiều vật tư. Kiếp trước, sau khi gϊếŧ Nguyễn Tường, Tô Dao Dao mang không gian trở lại Ngự Phẩm Thượng Uyển và thu hết vật tư ở tầng -5 vào không gian.

Nguyễn Tường ném điện thoại vào không gian, nhanh chóng ăn xong mì gói, uống một ly cà phê đậm để tỉnh táo, rồi lấy ra một bộ đồ bảo hộ từ không gian và mặc vào.

Cô đi thang máy xuống tầng -5. Tô Dao Dao không muốn bí mật của mình bị lộ, nên sau khi mua tầng hầm, cô ta đã lắp cửa cuốn và bên trong còn có một cửa chống trộm, tất cả đều khóa.

Nhưng đối với Nguyễn Tường, điều này không thành vấn đề. Ý niệm của cô mở khóa ngay lập tức, và cô tiến vào tầng hầm.

Tình hình tầng -5 hiện tại khác với kiếp trước. Kiếp trước, tầng -5 bị phong tỏa hoàn toàn, không một giọt nước nào có thể vào được, nên vật tư được bảo quản hoàn hảo. Hiện tại chỉ có thêm một cửa chống trộm.

Tầng hầm đỗ xe chứa rất nhiều xe, có 10 chiếc xe tải, mỗi chiếc đều chứa vật tư như gạo, bột mì, gia vị, bột giặt, xà phòng, giấy vệ sinh và băng vệ sinh, số lượng không ít, đủ để Nguyễn Tường sống sót trong mạt thế rất lâu.

Còn có 10 chiếc xe tải khác, trong đó ba chiếc chứa giấy vệ sinh, ba chiếc chứa băng vệ sinh, bốn chiếc còn lại chứa khoai tây và khoai lang đỏ, đầy ắp.

Ngoài ra còn có năm chiếc xe hơi cao cấp, 10 chiếc xe Hãn Mã, xe đạp địa hình, xe máy địa hình, xe ba bánh và xe bốn bánh hỗn hợp điện.

Còn có một thuyền cứu sinh và một trực thăng sáu chỗ.

Nhìn thấy thuyền cứu sinh và trực thăng, mắt Nguyễn Tường sáng lên. Tô Dao Dao thật sự đã bỏ ra rất nhiều tiền để tích trữ. Trực thăng và thuyền cứu sinh không hề rẻ, thật là một tiểu phú bà, kẻ có tiền. Nguyễn Tường, một người nghèo khó, đời này không thể nào có được một thuyền cứu sinh.

Còn có rất nhiều xăng, dầu diesel, nhiên liệu máy bay, dầu hỏa, bao gồm cả khí đốt, thùng xăng.

Nguyễn Tường thu hết xe và xăng vào không gian, rồi nhìn thấy Tô Dao Dao còn tích trữ nhiều than tổ ong, bếp than tổ ong, một ít gỗ tốt, và khoảng ba tấn than đá.

Vì thời gian có hạn, cô không thu thập nhiên liệu, chỉ thu thập bình gas và khí than.

Sau khi thu hết nhiên liệu vào không gian, Nguyễn Tường rời khỏi tầng hầm.

Bão tuyết vẫn tiếp tục, tuyết rơi trên mặt đất đã tạo thành một lớp mỏng, bước qua tuyết để lại dấu chân rõ ràng.

Vì là đêm khuya, trong khu dân cư không có người đi lại, từng nhà đều tắt đèn, chỉ có một số ít nhà mở đèn, khu dân cư rất yên tĩnh, mọi người đang ngủ không biết rằng mạt thế đã bùng nổ.

Nguyễn Tường trở lại căn hộ 1901, gửi địa chỉ Ngự Phẩm Thượng Uyển cho Tô Dao Dao. Khi nhìn thấy địa chỉ, Tô Dao Dao kinh ngạc: “!!!”

Nguyễn Tường làm sao biết địa chỉ Ngự Phẩm Thượng Uyển? Cô ta chưa bao giờ nói với Nguyễn Tường về căn hộ ở Ngự Phẩm Thượng Uyển.

Tô Dao Dao kinh ngạc, lập tức liên hệ hệ thống, yêu cầu hệ thống giúp cô gϊếŧ Nguyễn Tường và cướp ngọc bội không gian, nhưng hệ thống không đáp lời. Tô Dao Dao cảm thấy kỳ lạ, nhưng thời gian cấp bách, cô tự mình đi đến Ngự Phẩm Thượng Uyển.

Nguyễn Tường đợi khoảng hai mươi phút, cuối cùng Tô Dao Dao cũng đến. Khi Tô Dao Dao gõ cửa, Nguyễn Tường lắp ống giảm thanh vào súng lục, ý niệm vừa động, ba cánh cửa đồng thời mở ra.

“Tường bảo bảo, ngươi vào bằng cách nào? Căn hộ này ta chưa bao giờ nói với ngươi!” Tô Dao Dao cảnh giác nhìn Nguyễn Tường, không bước vào căn hộ 1901, nhưng cố gắng nhìn vào bên trong. Phòng chất đầy vật tư đã biến mất, Nguyễn Tường quả nhiên trọng sinh và đã làm ngọc bội không gian nhận chủ.

Nguyễn Tường không muốn đôi co với Tô Dao Dao, lập tức khống chế cô ta, kéo vào trong phòng và giam cầm trên sàn: “Đi hỏi Diêm Vương gia đi!” Nếu Tô Dao Dao chết, linh hồn cũng đi theo cô ta, đến lúc đó lại trọng sinh một lần? Nguyễn Tường không muốn bí mật của mình bị lộ cho Tô Dao Dao.

Súng lục chỉ vào trán Tô Dao Dao, khiến cô ta sợ đến mức mặt trắng bệch: “Tường, chúng ta là bạn thân, là chị em tốt, ngươi muốn làm gì?”

Nguyễn Tường biết Tô Dao Dao có hệ thống ác độc hỗ trợ, nên không dám lãng phí thời gian, bóp cò súng, bắn về phía Tô Dao Dao.

“Hệ thống cứu ta! Mau!” Tô Dao Dao hoảng hốt kêu lên: “Nếu không cứu ta, ta sẽ bị Nguyễn Tường gϊếŧ!”

Phanh! Viên đạn bắn ra! Nhưng, ngay khi viên đạn sắp trúng đầu Tô Dao Dao, cô ta đột nhiên biến mất! Tức giận đến mức Nguyễn Tường nôn ra máu, “Đáng ghét hệ thống!” Dù đã biết hệ thống sẽ ra tay cứu Tô Dao Dao, nhưng khi điều này thực sự xảy ra, Nguyễn Tường không thể chấp nhận, cô suýt nữa đã báo thù thành công!

Nguyễn Tường tức giận: “Tô Dao Dao, đừng tưởng rằng có hệ thống ác độc bảo vệ, ngươi có thể an tâm vô lo. Ngươi cứ chờ xem, ta chắc chắn sẽ gϊếŧ ngươi, hủy diệt hệ thống đáng ghét đó!”

Ý niệm của Nguyễn Tường nhanh chóng bao phủ toàn bộ khu dân cư, tìm kiếm tung tích của Tô Dao Dao. Kết quả là, cô không tìm thấy Tô Dao Dao, mở rộng phạm vi tìm kiếm, cẩn thận điều tra, nhưng vẫn không tìm được Tô Dao Dao, không biết cô ta bị hệ thống giấu ở đâu.

Không thể bình ổn cơn giận, Nguyễn Tường rời khỏi căn hộ 1901, đi xuống tầng hầm -5, lấy xe Hãn Mã từ không gian ra, lái xe đến các bất động sản khác của Tô Dao Dao ở thành phố S, trong đó có một căn nhà của cha mẹ Tô Dao Dao. Cô đến nhà cha mẹ Tô Dao Dao trước, khi đó họ đã ngủ, Nguyễn Tường lặng lẽ xuất hiện trong nhà tìm kiếm Tô Dao Dao.

Tô Dao Dao không về nhà, nhưng trong nhà chứa đầy vật tư. Cha mẹ Tô Dao Dao cũng không phải người tốt, họ là những kẻ lừa đảo chuyên nghiệp. Khi Nguyễn Tường quen biết Tô Dao Dao, cha mẹ cô ta kinh doanh một thẩm mỹ viện, nhưng không phải thẩm mỹ viện đứng đắn! Họ thường dụ dỗ khách hàng gửi tiền, khi đạt được số tiền mong muốn, họ sẽ đóng cửa hàng và trốn chạy, sau đó chuyển đến thành phố khác, tìm đối tác mới, tiếp tục mở cửa hàng lừa đảo. Sau đó, họ bị phơi bày trên mạng, nhưng vẫn kiêu ngạo, không cảm thấy hành vi của mình sai trái hay vi phạm pháp luật. Họ bị tấn công trên mạng một thời gian, nhưng nhờ có đối tác chịu trách nhiệm, họ ẩn thân, chờ phong ba qua đi, rồi lại tìm cách lừa tiền.

Kiếp trước, khi mạt thế bùng nổ, cha mẹ Tô Dao Dao bị kẹt ở thành phố khác, không ở thành phố S. Vì hai người thường làm người rất kém cỏi, sau khi mạt thế bùng nổ, họ bị người khác khi dễ và tra tấn. Khi Tô Dao Dao tìm được cha mẹ, họ đã chết, thi thể không còn. Sau đó, cô mới biết họ không bị người khác khi dễ chết, mà vì không có vật tư, khi ra ngoài tìm vật tư, họ bị nhóm hoa cánh tay theo dõi và chết thảm dưới tay Hoa cánh tay.

Tô Dao Dao đau lòng và hối hận không thôi, tìm được nhóm Hoa cánh tay và gϊếŧ hết bọn họ.