Thấy Hứa Tri Tri không trả lời, Bạch Khánh tiếp tục nói: "Năm mươi nghìn một tập, cô đừng có không biết điều..."
"Tôi đi!" Không để đối phương nói tiếp, Hứa Tri Tri đã đồng ý ngay.
Năm mươi nghìn một tập, tiền trong giới giải trí đúng là dễ kiếm. Cô làm luật sư thực tập ba tháng, mỗi tháng hai nghìn rưỡi, đã thế còn vất vả chết đi sống lại.
Diễn thôi! Cô làm được.
Vất vả một chút, khổ cực một chút. Dù sao cũng là kiếm tiền, kiếm đủ rồi thì nghỉ hưu.
Sự dứt khoát của Hứa Tri Tri làm Bạch Khánh nghẹn họng, rõ ràng đối phương đã rơi vào bẫy nhưng anh ta lại có cảm giác bức bối.
Hứa Tri Tri đồng ý, bảo đối phương gửi thời gian, địa điểm cụ thể và kịch bản, cô nhất định sẽ đến.
Cứ như vậy, cả hai bên đều cúp điện thoại trong sự hài lòng.
Hứa Tri Tri bật loa ngoài, vì vậy Lâm Ngọc bên cạnh cũng nghe thấy, sắc mặt hơi lo lắng và bất bình.
"Tri Tri, bây giờ giá của cậu đều là một trăm nghìn một tập, trước đây đều là giá này, anh ta còn ép giá! Hơn nữa tớ cảm thấy anh ta không có ý tốt! Sao bây giờ anh ta còn giới thiệu việc cho cậu!" Lâm Ngọc lo lắng không yên.
Hứa Tri Tri trả điện thoại lại cho cô ấy, cười nói: "Không đồng ý thì sao, không đồng ý thì anh ta cũng có cách nhét tớ vào. Vả lại có tiền kiếm cũng tốt, cùng lắm thì vất vả một chút, khổ cực một chút. Đợi đến khi hết hạn hợp đồng, tớ lại tìm việc, biết đâu tớ lại nổi tiếng thì sao! Lúc đó cậu chính là người có ân cùng chung hoạn nạn đấy!"
Lâm Ngọc nghe Hứa Tri Tri an ủi miễn cưỡng gật đầu, cô ấy cũng biết rằng đồng ý trong hòa bình hay bị ép đồng ý thì đều phải đồng ý, bây giờ chỉ có thể đi một bước tính một bước.
Lâm Ngọc có tính cách như bà mẹ già, biết ngày mai phải đi thử vai nên đi vào phòng ngủ lấy vali ra bắt đầu sắp xếp những thứ có thể dùng đến.
Lỡ như thuận lợi, có thể trực tiếp vào đoàn phim.
Hứa Tri Tri thì cúi đầu bắt đầu xem nhân vật cần diễn và kịch bản mà đối phương gửi tới.
Là một bộ phim trinh thám chiếu mạng có kinh phí thấp tên là [Con Quạ Đen], được chuyển thể từ một vụ án gϊếŧ người phân xác hàng loạt có thật vẫn chưa được phá. Cô đóng vai một tên tội phạm, một kẻ gϊếŧ người hàng loạt tâm lý biếи ŧɦái.
Trước mặt người khác thì vô hại, sau lưng người khác thì tàn nhẫn, lạnh lùng như băng.
Là một vai diễn nổi bật và rất cần kỹ năng diễn xuất, người bình thường hoàn toàn không thể nắm bắt được. Vậy mà Bạch Khánh giỏi như vậy, có thể nhắm mắt nhét cô vào?
Đúng lúc này, một giọng nói máy móc quen thuộc vang lên.
[Ác ý + 2]
[Phát hiện ác ý đạt mười lăm điểm, mở khóa trung tâm đổi kỹ năng của hệ thống, nếu cần xin vui lòng đổi kỹ năng.]
[Phát hiện ký chủ đăng nhập lần đầu, tặng gói quà tân thủ.]
Sau khi hệ thống dứt lời, một chiếc hộp đen xuất hiện trước mặt Hứa Tri Tri, bên trên còn có dòng chữ vui lòng click vào hộp quà để nhận gói quà.
Chiếc hộp đen trông có vẻ kỳ quái, Hứa Tri Tri không muốn nhấn, bởi vì cô sợ rút được những thứ đáng sợ.
Nhưng chiếc hộp rất lớn, chiếm gần hết tầm nhìn của Hứa Tri Tri, còn di chuyển theo hành động của cô.
Không còn cách nào khác, Hứa Tri Tri đành hồi hộp click vào hộp quà.