Bởi vì hệ thống nói ra từng chữ đều là tiêu hao năng lượng, hơn nữa trước đó phần lớn thời gian bọn họ đều là nghiên cứu làm sao sống sót trong sa mạc, cho nên Thịnh Lan đối với nguyên tác cốt truyện cũng không hiểu biết quá nhiều.
Cậu chỉ biết rằng từ lúc nguyên chủ được tiếp về Nhậm gia, Nhậm Kiều Nam nhất quyết đi ra ngoài “dựa vào chính mình” để tiến bộ, bắt đầu từ lúc đó, nguyên chủ cũng trở thành tội nhân của Nhậm gia.
Bởi vì mọi người đều yêu mến Nhậm Kiều Nam.
Bởi vì nguyên chủ xuất hiện, nên Nhậm Kiều Nam mới rời khỏi Nhậm gia.
Con trai yêu quý của bọn họ sắp ra ngoài chịu khổ!
Không chỉ ở trong Nhậm gia, nguyên chủ bên ngoài cũng bị ngược đãi khắp nơi - một số tên công thích Nhậm Kiều Nam nhưng không nhận được đáp lại, đều sôi nổi nhắm vào nguyên chủ, hoặc bởi vì mối quan hệ đặc biệt thật giả thiếu gia giữa nguyên chủ và Nhậm Kiều Nam, mà dùng nguyên chủ làm thế thân, hoặc là một bên xem nguyên chủ như thế thân, một bên ngược đãi nguyên chủ trút giận thay Nhậm Kiều Nam, thuận tiện lấy lòng Nhậm Kiều Nam.
Là một bia đỡ đạn bị ôm nhầm, không may mắn còn rước lấy “một người cha cờ bạc, mẹ chết sớm, em trai đi học”, nguyên chủ luôn bị hãm sâu trong cái bẫy chua ngọt do bọn cặn bã đó tạo ra, không thể tự mình thoát ra được.
Lần này ra ngoài, nguyên chủ chính là bị một tên công trong đó mê hoặc.
Đối phương vẫn luôn giả vờ yêu nguyên chủ, hẹn ra ngoài nói là muốn hẹn hò cùng nguyên chủ.
Nhưng trên thực tế, đối phương dự định đưa nguyên chủ ra khỏi Thủ Đô tinh, muốn tạo dựng cho nguyên chủ bộ dáng không biết quy củ, không hiểu chuyện, còn sẽ bỏ nhà ra đi trước mặt ba mẹ Nhậm, đối lập với Nhậm Kiều Nam cứng cỏi, hiểu chuyện, Nhậm Kiều Nam đương nhiên sẽ càng được ba mẹ Nhậm yêu thích hơn.
Phòng ngừa chu đáo để chuẩn bị tiệc sinh nhật cho nhân vật chính thụ mà bọn họ yêu thương sâu sắc.
Thịnh Lan bĩu môi.
Đây là loại cổ phiếu biếи ŧɦái, có tư cách đạo đức thấp kém gì? Còn kêu cổ phiếu chất lượng cao? Thực sự có người mua cổ phiếu cho loại người này ?
Thịnh Lan tiếp tục đọc tin tức.
Đừng nói, ngoại trừ đại ca Nhậm gia không có ở phương diện tình cảm quấy rối nguyên chủ, ba "cổ phiếu chất lượng cao" còn lại đều đùa giỡn với tình cảm của nguyên chủ, còn gửi tin nhắn cho nguyên chủ——
Abraham (đại hoàng tử): [Cho dù cậu từ hành tinh xa xôi trở về, trình độ học vấn không cao, nếu tôi đã nói sẽ cân nhắc việc hẹn hò với cậu, liền sẽ không thất hứa.]
[Nhớ kỹ, đừng suy nghĩ nhiều, tôi không thích vẻ ngoài yếu đuối và nhạy cảm của cậu.]
Thịnh Lan: "......"
Đợi đã, đây là loại Pua đỉnh cao nào vậy? !
Kỷ Quế Trạch: [Tất nhiên là tôi thích cậu, nhưng cậu cũng là A. Cậu nên biết rằng AA ở bên nhau là sẽ bài xích lẫn nhau, nhưng tôi nguyện ý vì cậu phá lệ một lần.]
[Tôi đã gửi địa chỉ cho cậu rồi, liền ở tinh hệ M, phi thuyền tôi cũng đã sắp xếp ở cảng. Tới hay không chính cậu nhìn mà làm.]
Thịnh Lan: "...Tốt lắm, hắn chính là người hẹn nguyên chủ ra ngoài!"
Nhưng A có nghĩa là gì?
Kết hợp với bối cảnh... chắc nó giống với 1 hoặc 0 trong thế giới của cậu đi?
Mùi băng tuyết vương vãi trong không khí dường như nặng nề hơn.
Từ lúc vừa rồi, Thịnh Lan càng cố gắng phớt lờ mùi hương này.
Không biết tại sao, khi ngửi thấy mùi hương lạnh thấu xương này, lại khiến toàn thân cậu nóng bừng, những thứ đang suy nghĩ trong đầu càng trở nên nhớt nháp...
Tất nhiên, có thể không phải bởi vì cậu nhớt nháp.
Nguyên nhân chính là đột nhiên có người chơi trò đồϊ ҍạϊ !
Ngụy Trí: [Này, tôi nghe nói cậu muốn đi đến tinh cầu nhỏ của Kỷ Quế Trạch để nghỉ dưỡng? Bọn họ nói yêu cậu, cậu liền tin? Làm tôi buồn cười chết được, hahaha, cậu làm sao có thể so sánh được với Nhậm Kiều Nam!]
[Cậu mẹ nó chứ thật là thứ rẻ tiền, dù sao thì cũng là cái A, lại vội vàng muốn làm rơm rạ cho người ta? Cậu thật đúng là một con cɧó ©áϊ, &*(&(*...]
Thịnh Lan: "? ? ?"
Thịnh Lan xuất thân từ một gia đình trí thức, có lẽ là vì cậu lớn lên rất ngoan ngoãn, trước mặt cậu hầu như không có người nói chuyện khó nghe, chứ đừng nói đến nhìn thấy loại... ngôn ngữ công kích thân thể như thế này!
Thể này mà vẫn có thể trở thành cổ phiếu số 3 trong sách? !
Cho nên rốt cuộc cậu đã xuyên qua loại sách gì...
Một tin nhắc nhở đột nhiên nhảy ra, Cục An ninh Đế quốc đã gửi một thông báo, nói rằng tín hiệu cầu cứu của cậu đã được nhận, tàu vũ trụ gần nhất đang được cử đến để giải cứu cậu, yêu cầu cậu cố gắng giữ tín hiệu được kết nối hoặc ở tại nơi cậu đang ở.
Có thể đi trở về.
Nhìn tin nhắn có tác dụng trấn an, Thịnh Lan thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy sau khi trở về mới là chiến trường chân chính, nguyên chủ tuổi trẻ, lại thiếu tình thương, không có tự mình ý thức được, nhưng cậu lại có.
Làm sao cậu còn có thể làm thế thân cho mấy tên ngu ngốc này!
Đặc biệt khi cậu kết nối được tín hiệu thì một tin nhắn khác lại đến ngay sau đó, đó là cổ phiếu cặn bã số 2:
Kỷ Quế Trạch: [? Có đó không? Cậu chưa chết?]
[Nếu chưa chết, tại sao cậu không nói trước một tiếng?]
Thịnh Lan tức giận cười lớn, cậu thật ra muốn nói!
Chỉ cần đối phương suy xét cho cậu, hắn sẽ không có khả năng hỏi những câu vô nghĩa như vậy!
Kỷ Quế Trạch có lẽ đã không kiên nhẫn nên vội vàng gọi video.
Thịnh Lan nhận cuộc gọi, không thấy rõ người đàn ông đối diện, thay vào đó là nghe thấy một loạt câu hỏi dồn dập: "Thật sự là cậu sao? Cậu thật sự còn sống à? Rốt cuộc tình huống như thế nào? Tại sao cậu lại biến mất? Có biết hay không chỉ vì tôi hẹn cậu đi ra ngoài, cậu xảy ra chuyện toàn tính trên đầu tôi!
Thịnh Lan dù sao cũng là đứa con được Nhậm gia công nhận. Không ai điều tra xem cậu có phải đơn thuần chỉ bỏ nhà ra đi hay không, chỉ là toàn bộ phi thuyền đều bị phá hủy. Xảy ra chuyện như vậy, hai nhà có quen biết, Nhậm gia tuy rằng không nói gì hắn, nhưng Kỷ Quế Trạch vẫn bị lão gia tử nhà mình mắt đến chết khϊếp, còn bị cấm túc.
Hiện tại đột nhiên phát hiện Thịnh Lan đang online, Kỷ thiếu gia bị cấm túc mấy ngày nay lập tức tức giận, nói chuyện cũng không khách khí: "Cậu cố ý phải không?!"
Thịnh Lan: "..."
Tôi cố ý xx ngươi!
Thịnh Lan được giáo dục tốt, khiến cậu khó có thể mắng chửi ra lời gì thô tục. Cậu nhanh chóng nghĩ tới mấy điểm cốt truyện trong dòng thời gian gần đây mà hệ thống đã nói cho cậu biết.
Lúc này, Kỷ Quế Trạch đích xác không quan tâm mà chỉ trút giận lên đầu nguyên chủ, nhưng nguyên chủ vốn hèn mọn lại thiếu tình thương, tai nạn không chết lại lựa chọn cách thỏa hiệp. Không những không có bào chữa mà còn thừa nhận sai lầm của mình với Kỷ Quế Trạch.
——Dưới sự PUA của mấy tên công biếи ŧɦái và Nhậm gia, nguyên chủ là thực sự cảm thấy chính mình không tốt, trong tình huống còn sống mà không sớm tìm cách liên lạc với gia đình mình để báo bình an!
Nguyên chủ chỉ là bị mắc kẹt trong viên phế tinh và suýt chết mà thôi.
Nhưng Kỷ Quế Trạch lại vì nguyên chủ mà bị cấm túc!
Nhậm gia cũng bởi vì cho rằng nguyên chủ đã chết, suýt chút nữa đã báo tang, bị giới quý tộc cười nhạo!
Thông qua máy liên lạc, Kỷ Quế Trạch vẫn còn đang trách mắng: “Nói chuyện, có phải cố ý hay không? Cậu có phải bởi vì gần đây đại hoàng tử cũng bắt đầu theo đuổi cậu, liền hợp tác với hắn muốn hố tôi không? Vẫn là cùng tôi chơi trò lạt mềm buộc chặt? Tôi cảnh cáo cậu....”
Thịnh Lan cười lạnh, đột nhiên đứng dậy, ngắt lời nói của hắn: “Ngượng ngùng, tôi không cần phải chơi trò lạt mềm buộc chặt với anh, tôi có bạn trai rồi.”
Nói xong, cậu đột nhiên ngồi xổm xuống, nắm lấy tay người đàn ông trên mặt đất.
Không có chụp đến khuôn mặt, cũng cố tính tránh đi các đặc điểm trên quần áo, chỉ có bàn tay được chụp, sau đó Thịnh Lan phát hiện ra——
Tại sao bàn tay của người đàn ông này lại to như vậy? !
Những ngón tay thật dài!
Các khớp xương không quá nổi bật, nhưng các đốt ngón tay thon gọn và cân đối.
Vừa lúc có thể bao lấy tay của Thịnh Lan.
Thịnh Lan: "? ? ?"
Không có giới hạn về chiều cao đối với vận động viên trượt tuyết. Thịnh Lan cao đúng 1,8 mét, trong thế giới của cậu chắc chắn có thể được coi là tay dài và chân dài.
Trước kia đều là tay cậu quá to.
Nhưng khi cậu đến thế giới tương lai này, tay cậu đột nhiên trở nên nhỏ bé hơn...
Giọng nói của Kỷ Quế Trạch ở phía đối diện đột nhiên dừng lại, sau đó hắn ta giống như bùng nổ: "Ai? Cậu đang ở cùng ai?... Sao bên đó tối như vậy? Cậu đang làm gì?"
"Có phải là Abraham không?! Cậu sẽ không nghĩ rằng..."
“Abraham cái gì.” Thịnh Lan không muốn nghe đối phương nói thêm một lời nào nữa, liền kiên quyết ngắt lời hắn.
Cậu chỉ lắc lắc nắm tay được bao phủ hoàn toàn bởi những ngón tay thon dài, "Trong số những củ tỏi thối mà anh biết, ai có bàn tay đẹp như vậy?!"
Ánh mắt cậu quét qua bộ quần áo nửa hở của anh trai binh lính, Thịnh Lan rất tưởng nói: "Tôi còn chưa cho anh xem cơ bụng của người ta đâu!"
"Đừng nghĩ, anh không quen biết bạn trai của tôi, cũng là người mà anh tuyệt đối không thể trèo cao!" Thịnh Lan lớn tiếng tuyên bố: "Tôi không thích anh, tôi cũng không thích Abraham, còn Ngụy Trí kia, anh bảo bọn họ đừng đến quấy rầy tôi, đều cút cho tôi!"
Nói xong, không đợi bên kia nói thêm gì, Thịnh Lan liền cúp máy.
Nói giỡn, nhiều lời thêm một câu đều là lãng phí sinh mệnh.
Bởi vì cậu hét thật lớn, l*иg ngực cậu có chút phập phồng, hoàn toàn là bị chọc tức.
Nhưng sau khi tức giận, lại cảm thấy sảng khoái. Đúng vậy, dựa vào cái gì mà bia đỡ đạn nhất định phải vây quanh mấy tên công cặn bã chung tình với Nhậm Kiều Nam?
Trên đời có rất nhiều đàn ông tốt, liền anh trai binh lính có cơ bụng này, dáng người và bàn tay này, cậu tin tưởng có thể ném mấy tên công cặn bã tới vài con phố !
Thịnh Lan thở hổn hển, cũng chưa chú ý rằng mình vẫn đang được anh chàng đẹp trai cầm tay.
Bàn tay giao nhau với cậu, ngay khi cậu hét lớn liền động một chút.
Thịnh Lan hít một hơi thật sâu.
Khoảnh khắc tiếp theo, một giọng nói lạnh lùng đột nhiên vang lên bên tai cậu: "Cậu đang làm gì?"
Thịnh Lan: "...? !"