“Lý Kỳ Kỳ, cậu có nguyện vọng nào chưa hoàn thành không?”
“Có chứ, tớ vẫn luôn muốn trải nghiệm một mối tình học đường ngọt ngào oanh liệt!”
Sau khi lễ tốt nghiệp diễn ra, Lý Kỳ Kỳ ngồi trên sân thể dục hóng gió đêm và ực ực ực uống bia với bạn bè.
Năm nay cô đã 21 tuổi, kinh nghiệm tình cảm là con số không tròn trĩnh. Hiện tại, có một nguyện vọng rất khó thực hiện — đó là trải nghiệm một mối tình học đường ngây thơ trong sáng.
Đương nhiên, cô chẳng qua chỉ thuận miệng nói thôi. Nếu cô biết thực hiện nguyện vọng đơn giản như vậy, chắc chắn sẽ ước một nguyện vọng nhỏ nhoi là trở thành người giàu nhất thành phố này.
Ngày hôm sau, Lý Kỳ Kỳ đang gục xuống bàn làm việc nghỉ ngơi, mơ màng mở mắt ra, thấy cả phòng học toàn người, cô vô cùng nghi hoặc.
Cô mạnh mẽ nhắm mắt lại, rồi mở ra, hoài nghi đây lại là một giấc mơ không thể nào thoát ra được.
Người đông cũng không phải điều đáng sợ, đáng sợ là cả phòng học toàn học sinh, trên người mặc đồng phục trung học của cô.
Cả cấp hai và cấp ba Lý Kỳ Kỳ đều học ở một trường trung học gần nhà, lái xe chỉ mất mười phút.
Đầu cô đau như muốn nứt ra, chỉ nghe thấy chủ nhiệm lớp vẫn trẻ trung trên bục giảng gõ gõ bảng đen, nói lớn: “Mọi người đổi chỗ ngồi theo vị trí đã viết trên bảng đen.”
Cô nghi hoặc ngẩng đầu, phát hiện trên bảng đen chi chít tên, hai người một nhóm.
Đây là mơ sao? Hay là mơ trong mơ?
“Lý Kỳ Kỳ, sau này tớ không thể ngồi cùng bàn với cậu nữa hu hu hu.”
Lý Kỳ Kỳ nghe thấy có người gọi tên mình, vô thức nghiêng đầu, nhìn về phía nữ sinh đang ủ rũ ngồi bên cạnh.
Ngoại trừ vẻ ngây ngô hơn rất nhiều, cô vẫn nhận ra đây là Khúc Đình Đình thường xuyên đăng ảnh selfie trong vòng bạn bè.
“Khúc Đình Đình?” Cô chần chờ mở miệng.
Khúc Đình Đình là một người bạn học cũng khá thân hồi trung học của cô. Hiện tại cô ấy đã là một giáo viên nhân dân đầy vinh quang.
Sau khi chọn phân ban xã hội với tự nhiên, quan hệ của họ dần dần xa cách, biến thành bạn bè chỉ like dạo trong vòng bạn bè.
Vì sao Khúc Đình Đình lại xuất hiện trong mơ của mình một cách khó hiểu, còn rõ ràng như vậy?
“Sao thế? Đông người quá, nhanh đổi chỗ đi.” Nỗi uể oải của Khúc Đình Đình quá ngắn ngủi, bắt đầu chuẩn bị đẩy bàn ghế của mình đến chỗ mới.
“Đổi gì?” Lý Kỳ Kỳ hơi choáng váng, cơn đau đầu dữ dội vẫn chưa thuyên giảm.
“Chỗ ngồi chứ gì!”
Ngay sau đó, Lý Kỳ Kỳ nghe thấy tiếng kỳ quái vang lên trong đầu mình.
【 1%... 2%... 10%... 50%... 100% đã download xong 】
Cái gì download xong???
【 Xin chào ngài Lý Kỳ Kỳ, chào mừng tham gia thử nghiệm nội bộ trò chơi Thời Gian Ngọt Ngào, tôi là hệ thống yêu đương ngọt ngào tự động của trò chơi 】
“Ngọt cái gì?” Lý Kỳ Kỳ không tự chủ được mà nghi hoặc kêu lên.
【 Hệ thống yêu đương ngọt ngào 】
Lý Kỳ Kỳ: “???”
Đó là một giọng nam máy móc lạnh nhạt, hoàn toàn không cảm nhận được chút cảm xúc nào.
Nghe thật là ngọt ngào quá đi.
【 Trò chơi Thời Gian Ngọt Ngào là một trò chơi kinh doanh yêu đương người thật quy mô lớn dựa trên ký ức của người chơi, với tiêu chí là chân thật và ngọt ngào 】
Lý Kỳ Kỳ vẫn luôn là một thiếu nữ nghiện mạng xã hội, còn là người yêu thích tiểu thuyết.
Loại cốt truyện này, cô không biết đã xem qua bao nhiêu lần rồi. Làm sao cô có thể không hiểu được.
“Tôi không chấp nhận, tôi không làm, tôi phải về.”
【 Phát hiện nguyện vọng mãnh liệt của ngài, ngài vinh hạnh trở thành người thử nghiệm nội bộ của trò chơi này 】
Nguyện vọng chó má, hiện tại cô chỉ muốn chết ngay tại chỗ.
Từng kỳ thi đã trải qua, từng người đã thích, cô không muốn phải trải qua lại một lần nữa. Trò chơi này không cần thử nghiệm nội bộ, cô trực tiếp tuyên bố trò chơi này GG(*).
(*) GG (Good Game): Thường dùng khi thua game, trong câu này nghĩa là thất bại.