Đại Tá Tần, Phu Nhân Muốn Ly Hôn!!

Chương 38: Cảm giác ấy thoải mái lắm sao?

“Hai ngày này em ấy đi khảo sát, khảo sát đất gì đó tôi cũng không hiểu, nhưng mà với quan hệ của chúng ta chuyện này tôi làm chủ cho cậu. Tiêu Cánh trở về tôi sẽ nói với em ấy, được không?”

“Cậu có thể làm chủ thay anh dâu sao?”

“Này có gì khó, nói cho cậu biết, anh dâu cậu nghe lời tôi lắm đó. Chuyện tôi đã quyết định, em ấy tuyệt đối không hai lời. Yên tâm đi.”

Tần Cửu Phóng vỗ vỗ bộ ngực, vẻ mặt tự tin hống hánh mười phần.

Đằng Phi mừng rỡ, đơn giản như vậy thôi sao? Hắn liền cho Tần Cửu Phóng một cái ôm thật mạnh.

“Cửu ca, đại ca, đại ca vạn tuế, thật cám ơn cậu. Tôi chỉ sợ anh dâu không đồng ý, hối lộ thì cũng không biết tặng cái gì.”

“Hối lộ tôi được rồi, mời tôi uống rượu, anh dâu của cậu để tôi lo, tôi chỉ cần ra tay là em ấy ngoan ngoãn nghe lời tôi ngay.”

“Cửu ca, cậu đúng là người chủ gia đình chân chính đó.”

“Tất nhiên, cũng không nhìn xem tôi là ai. Tôi nói em ấy nằm úp sấp, em ấy không dám nằm thẳng. Lời tôi nói có trọng lượng vậy đó.”

Tần Cửu Phóng đắc ý, khoác lác quên trời đất.

“Phải không?”

Tần Cửu Phóng đương lúc khoe mẽ hăng say, nói đến vô cùng sung sướиɠ, cửa phòng đột nhiên truyền đến thanh âm của Tiêu Cánh.

Quay đầu nhìn thấy Tiêu Cánh lạnh lùng đứng ở cửa phòng đang nhìn hắn.

“Mẹ nó.”

Tần Cửu Phóng sợ tới mức muốn rụng trứng, lập tức đứng phắc dậy, cảm thấy cái ghế tổng giám đốc mình ngồi nãy giờ sao mà nóng như bị lửa đốt vậy.

Tiêu Cánh đóng cửa lại, nhìn Tần Cửu Phóng.

“Ghế ngồi có thoải mái không?”

“Ha ha, cũng không tệ lắm, lớp da rất mềm.”

Sao mà về đúng lúc vậy chứ. Tần Cửu Phóng cúi đầu đứng tại chỗ, bộ dạng hùng hỗ vừa rồi phút chốc biến mất không thấy tăm hơi.

“Vậy anh xuất ngũ chuyển nghề về làm tổng tài đi, có thể ngồi ở đây cả đời. Anh muốn quyết định cái gì cũng được.”

Cho anh mặt mũi, nửa ngày không có tôi anh liền bắt đầu làm mưa làm gió? Mẹ nó anh còn chưa tìm hiểu đã hạ lệnh ký hợp đồng? Còn khoác lác? Nói đến như thật vậy, không sợ bị gió độc thổi cho câm luôn sao?

“Anh nghĩ sofa tương đối thoải mái hơn ha ha ha.”

Lưu loát chạy trở về bên cạnh ghế sofa.

“Anh dâu.”

Đằng Phi cũng bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, có phải Tiêu Cánh gắn cái máy lạnh trên người hay không, nếu không sao mà cậu ta đến đâu là không khí lạnh đến đó?

Tiêu Cánh gật gật đầu chào hỏi Đằng Phi.

“Đây là văn phòng, không phải ở nhà.”

“Tiêu tổng.”

Đằng Phi nghe hiểu, nhanh chóng sửa miệng.

“Cậu ngồi đi, hai ngày này tôi có chút vội, cậu đến tìm tôi có biết, vốn định gọi điện thoại cho cậu giải thích .”

Tiêu Cánh tay phải bị thương, anh dùng tay trái rót trà cho Đằng Phi, Tần Cửu Phóng rất thức thời nhanh chóng tiến đến châm một ly trà cho vợ.

“Tôi cũng không có chuyện gấp gì, chỉ là muốn hỏi một chút về vấn đề đấu thầu công ty vận chuyển.”

“Tài liệu ông ty của cậu tôi đã xem qua, tháng sau sẽ cử hành đấu thầu.”

Tiêu Cánh ý tứ chính là cứ chờ đến lúc đấu thầu đi.

Đằng Phi nhìn thoáng qua Tần Cửu Phóng, Cửu ca, kinh nghiệm cả đời tôi đều truyền cho cậu, cậu sao không giúp tôi????

“Tiêu Cánh, Đằng Phi không phải là người ngoài, là huynh đệ tốt trong nhà. Chuyện tốt tất nhiên nên ưu tiên Đằng Phi chứ.”

Tần Cửu Phóng nhanh chóng nói tốt cho Đằng Phi.

Tiêu Cánh có chút chần chờ, Tần Cửu Phóng đem nước trà đưa tới trước mặt Tiêu Cánh.

Hắn cố ý đưa lưng về phía Đằng Phi, dùng thanh âm chỉ hai người bọn họ nghe thấy cầu xin Tiêu Cánh.

“Năn nỉ em đó, cho anh chút mặt mũi đi. Vợ ~.”

Tiêu Cánh trừng mắt liếc hắn một cái.

Tần Cửu Phóng lập tức chớp chớp ánh mắt giả bộ đáng thương.

“Tôi sẽ cùng luật sư thương lượng, phác thảo một phần hợp đồng, nếu cậu cảm thấy không thành vấn đề, ngày mai dẫn người đến ký hợp đồng đi.”

Đằng Phi lần này là triệt để yên tâm, vươn tay bắt tay cùng với Tiêu Cánh, Tiêu Cánh bất đắc dĩ chỉa chỉa bàn tay phải bị băng vải của mình.

Đằng Phi đổi sang vươn tay dùng sức quơ quơ.

“Cám ơn anh dâu, cám ơn Cửu ca.”

“Chúng ta là người quen, có chuyện tốt tất nhiên sẽ ưu tiên cho cậu. Cậu không chỉ cùng Cửu Phóng là bạn tốt, cậu nhiều lần ra tay giúp tôi, tôi cũng phải cảm ơn cậu.”

“Ai ya, có gì đâu, Cửu ca bảo tôi là lúc anh ấy không có nhà muốn tôi theo dõi cậu, đừng để cho mấy thằng nhóc xinh đẹp câu… ưm ưm ưm”

Nói còn chưa dứt lời đã bị Tần Cửu Phóng bụm miệng, cái thằng bại gia chi tử này, tôi kêu cậu lén lút giám sát Tiêu Cánh, chuyện này có thể nói ra ngoài sao hả?

Mở cửa đá cái tên nhiều chuyện nào đó đi ra ngoài. Tần Cửu Phóng trong lòng hét lớn cút đi đồ con dê!!!!