Cứu Mạng! Giả Vờ Làm Liếm Cẩu Nhưng Bị Nam Chính Đọc Tâm Rồi

Chương 1

“Ký chủ! Ký chủ! Mau dậy làm nhiệm vụ đi!"

“Ký chủ!!!”

Một quả cầu lông chỉ lớn bằng bàn tay đang nhảy lên nhảy xuống trên phần phồng cao của chăn, nhảy tới nhảy lui, tuy động tĩnh của nó không hề nhỏ nhưng cũng chẳng ảnh hưởng gì đến Lâm Sanh đang ngủ ngon lành dưới chăn.

Quả cầu lông tức giận, tăng tốc độ nhảy, ném mình như một con yo-yo: “Ký chủ! Nếu cậu còn không dậy, 100 triệu sẽ không còn nữa đâu— ”

"Cái gì, cậu dám?!"

Phản xạ cơ thể của Lâm Sanh còn nhanh hơn cả não bộ, mắt chưa mở mà người đã đứng bật dậy trên giường, làm quả cầu lông bị bật tung ra xa.

"A! Ký chủ, nếu cậu còn tiếp tục lười biếng, 100 triệu thật sự sẽ mất đó!"

Quả cầu lông lăn lộn mấy vòng trong không trung, tức đến mức biến thành nhím biển, lông toàn thân dựng đứng, trừng mắt nhìn Lâm Sanh.

Nhưng có câu nói rất đúng, khi bạn yếu đuối, người khác nhìn bạn tức giận cũng chỉ nghĩ là bạn đang làm nũng thôi.

Lâm Sanh lúc này thấy quả cầu lông dễ thương không chịu nổi, đưa ngón tay chọc chọc nó, dùng giọng dỗ trẻ con nói: "Nhóc con, hung dữ như vậy mà lại đáng yêu thật đấy. Nào, lại cười nhe răng với anh đi, ngao ô."

Quả cầu lông: "..."

"Ký chủ, tôi đã ba trăm tuổi rồi, xin ngài có thể bình thường được không, nói thật, ngài chính là ký chủ tệ nhất mà tôi từng gặp!"

Lười biếng, háo sắc, miệng còn rất ác độc.

Lúc nào nó cũng nghi ngờ liệu có phải mình đã chọn nhầm người hay không.

Lâm Sanh không hề bị lay động, cậu ngáp một cái rồi nằm trở lại giường: "Ừ, cậu cũng là tiền bối... à hệ thống tệ nhất mà tôi từng gặp."

Tuy rằng cậu mới chỉ gặp được một hệ thống, nhưng chỉ cần nó không cho cậu ngủ thì chính là hệ thống tệ nhất.

Thấy Lâm Sanh sắp ngủ thϊếp đi, quả cầu lông vội vàng chạy đến đẩy cậu: “Ký chủ, xin đừng ngủ nữa. Lục Cảnh Dật bị tai nạn rồi, cậu là ông hoàng trong giới liếʍ cẩu (*), không nên qua đó xum xue sao?”

(*) Liếʍ cẩu: Ám chỉ một người luôn chiều chuộng, theo đuổi và tôn sùng một ai đó một cách mù quáng, dù người kia không đáp lại tình cảm của họ.

Lâm Sanh trở mình, lười biếng nói: “Chính vì anh ấy bị tai nạn nên tôi mới có thể ngủ nướng, bình thường thì làm gì có cơ hội đâu, ha~..."

Kể từ khi cậu làm thêm nghề hacker vào ban đêm, ban ngày thì gõ code để kiếm sống, rồi chẳng may chết vì làm việc quá sức và được chọn vào thế giới này để làm nhiệm vụ liếʍ cẩu, cậu đã không ngủ ngon được 2 tháng rồi.

Để trở thành một liếʍ cẩu chuyên nghiệp, điều đầu tiên là phải biết diễn, thứ hai là phải biết hành động.

Mỗi ngày chuẩn bị ba bữa sáng, trưa, tối đầy yêu thương là không thể thiếu. Tối đến còn phải như một kẻ theo dõi lén lút, âm thầm đi sau Lục Cảnh Dật để bảo vệ anh tan làm.

Người này xã giao rất nhiều, lại còn thích làm thêm giờ, khiến cậu mỗi lần về nhà đều là nửa đêm, có mấy lần suýt nữa thức trắng.

Thật sự là công việc khổ sở không khác gì kiếp trước của cậu.

Không chỉ vất vả, mà còn liều mạng.

Bởi vì nơi cậu đến không phải một thế giới bình thường, mà là một cuốn tiểu thuyết ngôn tình cẩu huyết, vốn kể về tình cảm kinh tâm động phách, đào tim đào phổi giữa nam chính Lục Cảnh Dật và nữ chính Tô Kim Kim, cầm tù mất trí nhớ, ngược luyến tình thâm.

Toàn bộ câu chuyện là nam chính cường thủ hào đoạt và nữ chính thà chết không phục.

Và “Lâm Sanh” chính là chất xúc tác cho mối quan hệ của họ, cũng là người tạo ra những hiểu lầm giữa hai người.

Mặc dù hắn là liếʍ cẩu của nam chính, nhưng vì nam chính có thể hạnh phúc, hắn sẵn sàng hi sinh tính mạng để cứu nữ chính.

Cuối cùng, nữ chính sống sót, và để không phụ lòng với sự hy sinh của “Lâm Sanh”, cô đành miễn cưỡng cùng nam chính đi đến cái kết viên mãn.

Mọi việc là như vậy, hợp lý.

Nhưng “Lâm Sanh” với tư cách là liếʍ cẩu bỗng một ngày thức tỉnh. Hắn mơ thấy bản thân trong sách giống như mất hết lý trí, cùng với kết cục chết thảm não tàn đầy ngu ngốc, liền quyết đoán bỏ chạy.

Vì vậy, nữ chính chết, thế giới sụp đổ.

Để duy trì trật tự của tiểu thế giới, Chủ Thần buộc phải thiết lập lại mọi thứ. Nhưng “Lâm Sanh” nguyên bản đã trốn đi quá triệt để, đến mức dù thế giới được thiết lập lại, cũng không thể tìm ra tung tích của hắn.

Do đó, Chủ Thần đành phải chọn từ thế giới vô biên một “Lâm Sanh” khác, một người thích đàn ông, tuổi tác tương đồng, có tiềm năng làm liếʍ cẩu, và tình cờ vừa mới chết.

Để cậu thay thế “Lâm Sanh” ban đầu, giúp thế giới trong sách quay trở lại quỹ đạo.

Nếu Lâm Sanh không chấp nhận nhiệm vụ, hoặc bỏ dở giữa chừng, cậu sẽ hoàn toàn mất đi sinh mệnh.

Nhưng nếu hoàn thành nhiệm vụ cuối cùng, cậu sẽ nhận được 100 triệu và hồi sinh từ cõi chết.