Hôm Nay Ác Long Vẫn Đang Trồng Trọt Và Nuôi Con

Chương 2

Nhưng không phải cậu đã chết rồi sao?

Tại sao vẫn còn cảm giác đau đớn rõ ràng như vậy?

Rất nhanh, ánh sáng đen từ dòng sông bỗng lóe lên, một đôi mắt vàng óng nhìn thẳng vào cậu, lạnh lùng vô tình.

Dung Hạ giật mình, bản năng cảm thấy nguy hiểm.

Ngay sau đó, cậu thấy cổ tay đối phương bị lưỡi dao sắc cắt qua để lại vết đỏ, máu tươi không ngừng chảy về phía cậu, dần dần che khuất ánh sáng ban ngày trước mặt.

Ánh sáng chỉ xuất hiện thoáng qua, bóng tối mới là vĩnh hằng.

Nhưng cơn đau dần biến mất, cậu nhắm mắt cuộn tròn người, vảy khô của cậu được thấm ướt, trong không gian tĩnh lặng, đầu ngón tay của đối phương chạm vào mắt cậu, lạnh buốt nhưng vô cùng dịu dàng, người đó nói:

"Đi đi, đến nơi thuộc về ngươi."

Hành tinh hoang vu K-996, khu rừng rậm vừa trải qua một trận mưa rào, những chiếc lá chuối rộng xanh đến chói mắt, nấm dại đủ màu mọc hoang dại, cao lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường. Mặt trời đỏ rực chưa kịp hong khô nước mưa, khu rừng đã ồn ào náo nhiệt.

Đàn hươu đỏ chạy thành bầy, khỉ đuôi xoăn ôm cây trốn chạy, ngay cả chim thiên đường biết bay cũng không thể thoát khỏi kẻ thù.

Chẳng mấy chốc, máu thay thế nước mưa, nhuộm ướt những tán lá chuối xanh biếc.

Bốn con quái thú hung dữ săn mồi thỏa thích.

Khi họ no nê, mới lần lượt cùng nhau đi đến bãi biển duy nhất trên hành tinh hoang vu.

Là những con rồng có huyết thống lâu đời, họ có vảy đen, đôi cánh khổng lồ, con ngươi dọc đủ màu sắc, nanh vuốt sắc nhọn vẫn còn dính thức ăn.

Sau đó, họ vươn vai, tắm cát.

Phơi bụng tắm nắng.

"Anh Red, lần sau chúng ta lại vào rừng sâu săn mồi nhé? Chim thiên đường ngon quá! Con nào cũng mập ú, rất mềm."

Người đang nói chuyện là Papa, con rồng nhỏ nhất trong bốn anh em.

Vì khi mới sinh ra, miệng anh ta không chịu yên, luôn thích phát ra tiếng "pa pa", nên mới có cái tên này.

Tương tự, ba người anh tốt của anh ta cũng được đặt tên một cách trực tiếp thô bạo, vì khi sinh ra, mắt họ có màu đỏ, xanh lá và xanh dương, nên ba anh của Papa được bố mẹ đặt tên là Red, Green và Blue.

Lúc này Red không nói gì, người trả lời Papa là Blue, anh ba.

Blue mở đôi mắt màu xanh dương sâu thẳm, đối với đứa em trai duy nhất, nói chuyện chẳng khách sáo chút nào: "Muốn ăn chim thiên đường thì tự đi bắt."

Papa vẫn như mọi khi không nhận thức được thân hình to lớn của mình, dùng thân rồng khổng lồ cọ xát vào anh ba, thở ra một hơi rồng, vẫn còn mùi lông chim vừa nãy: "Nhưng mà, anh Blue, cánh em yếu quá, vẫn chưa bay cao được."

Blue không đề phòng, bị anh ta húc ngã vào đống cát, may mà có anh hai Green - con rồng thật thà - đào anh ba đang chôn đầu trong cát ra. Anh chậm rãi giúp Blue dọn cát giấu trong vảy đen, rồng nào cũng thích tắm cát, họ cũng không ngoại lệ.

Nhưng cát vào trong vảy lại là chuyện khác.

Blue như bị kiến cắn, lập tức nhảy dựng: "Papa! Ngày mai tự đi bắt đồ ăn đi!"

Nói gì mà cánh yếu, rõ ràng là bụng quá mập!

Còn anh cả Red của họ vẫn điềm tĩnh như thường.

Con quái thú đen nửa chôn mình trong cát khô, nanh vuốt nhô ra ngoài sắc nhọn, những mảnh vảy đen trên lưng xếp chồng lên nhau gọn gàng, đôi cánh đen vừa bay lượn trên trời giờ đã thu lại, gập trên lưng thành hai tấm khiên cứng, như bộ giáp kiên cố nhất. Sự thật đúng là như vậy, vảy của họ không thể bị phá hủy, trước khi họ vô tình đến hành tinh này, cánh của Red đã cứng đến mức có thể chống lại dao lượng tử.

Anh cả Red mở mắt rồng màu đỏ máu, hung bạo tàn nhẫn không hề che giấu.

"Chúng ta phải về."

Anh cả vừa lên tiếng, hai con rồng nhỏ nhất lập tức yên lặng.

Anh hai Green khẽ đυ.ng vào viên đá trơn láng: "Nhưng, chúng ta về kiểu gì?"

Họ đã trải qua vụ nổ thiên hà, để bảo toàn tính mạng đã trốn vào vỏ trứng mới sinh, nhưng khi họ nở ra lần nữa, đã rơi xuống hành tinh hiện tại này, mọi thứ đều quá nguyên thủy.

Không có người, cũng không có động vật biến hình.

Ngay cả nước biển cũng quá mặn, chỉ có thể tắm cát!

Nhưng đây không phải vấn đề quan trọng nhất, điều khó xử nhất hiện tại là thiếu bạn đời và trứng con.

Là anh cả trong bốn con rồng, Red đã đến tuổi có thể kết đôi, nếu ở thế giới cũ của anh, rồng ở độ tuổi này đều phải đi xem mắt đối tượng, sau đó năm đầu kết hôn, năm sau bạn đời sinh con, rồi trải qua ba năm ấp trứng, anh sẽ thành công trở thành một con rồng có con.

Nhưng Red đã mắc kẹt trên hành tinh này mười năm.

Là một con rồng rất có kế hoạch, việc này vẫn chưa hoàn thành khiến anh luôn canh cánh.

Hơn nữa mấy đứa em cũng dần lớn lên.

Vấn đề bạn đời và trứng con trong tương lai của các em cũng trở thành nỗi lo của Red.

Hành tinh này hoang vu không người, còn anh, Green, Blue sau khi nở ra lần nữa đều nhanh chóng gầy đi vì không quen lối sống man rợ này, chỉ có Papa, nhờ có ba anh săn mồi nên lại phát tướng lên...

Ba người anh nhanh chóng tụ tập lại, bàn bạc cách rời đi.

"Anh cả, chúng ta nhất định phải rời đi sao?"

"Ừm, chúng ta cần bạn đời."

"Bạn đời, là chỉ người cùng đẻ con ấp trứng ạ?"

"Mọi người đều đã đến tuổi, cần tìm rồng cái để cùng đẻ trứng, đây là bản năng của loài rồng chúng ta."

"Thảo nào gần đây cảm thấy lạ lạ, cứ thích tìm trứng để giữ, em cứ tưởng dạo này đổi khẩu vị, hóa ra là đến kỳ ấp trứng. Nhưng chúng ta bay được ra ngoài không? Vụ nổ lần trước, không biết mấy người họ hàng thế nào rồi... Còn nữa Papa... thân hình cậu ấy bây giờ... chúng ta dễ dàng bay ra ngoài, nhưng Papa chắc không được..."