Tác Giả: |
Tây Phong Túy
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2024-12-09 10:30:43 |
Lượt Xem: |
45 |
Quản Lý: |
Pichonnnn
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/nguoi-thuong-nhung-ao-khoac-cap-huyen-thoai/ |
[Tinh tế + trường quân đội + tây huyễn + Tu La tràng + thăng cấp]
Tô Đường ngủ dậy, trở thành một người nhặt rác đầu đường.
Trong thế giới này, những nhân vật siêu nhiên trong thần thoại và con người cùng nhau tồn tại. Tất cả mọi người đều vinh dự được ký khế ước với người phi thường để trở thành những người thức tỉnh mới.
Trên quảng trường, có một bức tượng trông giống người đã ký khế ước với cô đến tám phần, được toàn dân thành kính thờ phụng, sạch sẽ không một hạt bụi, hào quang rạng rỡ. Bên cạnh bức tượng đó là cô, bụng đói kêu vang, nghèo rớt mồng tơi.
Lúc sắp chết đói, Tô Đường nghe thấy một âm thanh vang lên bên tai.
[Chào mừng trở về… Tô Đường…]
[Đồng bộ cấp bậc]
[Kiểm tra phát hiện ra cô từng dùng các thân phận: Chúa cứu thế, Vua Rồng, Chúa tể sợ hãi…]
[Các tín đồ khế ước: Thiên sứ trưởng Uriel, Rắn khổng lồ trần gian Jörmungandr, Vua Siren tai họa biển sâu...]
[Thân phận hiện tại đã bật, cập nhật tin tức]
[Họ tên: Tô Đường]
[Chủng tộc: Nhân loại]
[Thân phận: Không hộ khẩu]
[Đánh giá sức mạnh: Yếu như cọng bún, sức chiến đấu bằng 5.]
[Đánh giá: Cô là hạt muối bỏ biển. Một người qua đường vô cùng bình thường.]
Trong trò chơi, cô không chỉ là huyền thoại của loài người cách đây hàng trăm năm mà còn là vua Rồng ngồi một mình một ngai, sở hữu tất cả chúa tể của quái vật, mà bây giờ, cô là một người hết sức bình thường.
Người nhà trở thành boss, công thành danh toại. Cô lại lưu lạc đầu đường xó chợ, chịu đói chịu khổ.
Tô Đường định chọn bừa một chỗ dựa để được ăn no uống say, kết quả là cô vừa quay người đã nhận được một tin nhắn từ người thân.
Dòng chữ màu đỏ tươi tựa như đang dự báo cái chết trong phim kinh dị.
[Một ngàn lẻ một năm từ khi Đường Đường rời đi, nếu tôi tìm được em, tôi muốn hút cạn máu em, nhai nát xương em. Sau đó hòa thành một thể với em, mãi mãi không lìa xa (love)]
Cái chân vừa bước ra đường của Tô Đường rụt lại ngay: “…”
Oh no.
Tiêu đời rồi. Ăn cơm của đứa này là phải giao mạng ra đấy!
Vì thế, Tô Đường đổi hướng, đi tới Đại học quân sự Bắc Hải ở bên cạnh.
Bởi vì Đại học quân sự Bắc Hải bị dị chủng tàn sát bừa bãi, không đủ tài chính nên đã bị loại khỏi danh sách các trường đại học hàng đầu nhiều năm rồi.
Trước khi đi học, Tô Đường: “Học sinh bình thường thì tự hào về trường cũ, còn học sinh xuất sắc sẽ giúp trường cũ nâng cấp.”
Trên diễn đàn Đại học quân sự Bắc Hải nổ tung: “Đậu má! Tân sinh viên năm nay gáy to thật đấy!”
Sau đó, diễn đàn trường quân đội kiểu: “Quỳ gối trước boss lớn! Boss giúp em ra khỏi hang!”
Nhiều năm sau, Tô Đường nhận phỏng vấn.
Phóng viên: "Nguyên nhân năm đó cô chọn Đại học quân sự Bắc Hải là gì?"
Tô Đường sầm mặt: "Trường có đủ bốn món, một canh, một mỳ là đủ rồi. Không có gì quan trọng bằng việc trong tay có miếng bánh nóng hổi hết."
[Hướng dẫn đọc truyện]
1. Truyện sảng thăng cấp vạn người mê, hơi trừu tượng.
2. Nữ chính bị bắn đầy tên nhưng vẫn mình đồng da sắt.
3. Rất nhiều loài siêu nhiên tham khảo từ thần thoại, truyền thuyết, nhưng sẽ là căn cứ để cốt truyện phát triển, có rất nhiều chi tiết tự xây dựng.
4. Mong không thảo luận tác phẩm này dưới phần bình luận của những tác phẩm khác, cũng không thảo luận các tác phẩm khác dưới phần bình luận của tác phẩm này (Cảm ơn)
Một câu tóm tắt: Người bình thường nhưng tất cả boss lớn đều là tín đồ của tôi.
Lập ý: Cố gắng phấn đấu, không ngừng vươn lên
.