Tần Vũ Niết nghe vậy, chỉ nghĩ thầm rằng mình không thể tin vào lời nói này chút nào.
Cô nhìn kỹ Tần Niệm, không khỏi tự hỏi sao trước kia mình lại không nhận ra rằng Tần Niệm diễn xuất vụng về đến vậy?
Có lẽ, trước đây mình quá mong muốn có được tình cảm từ gia đình, muốn hòa nhập vào đó nên không nhận ra sự giả dối rõ rệt như thế.
Tần Niệm nói họ trùng hợp gặp nhau ở đây để giải sầu? Thật ra chẳng phải là cô ta đến đây để diễn trò sao?
Nếu không làm sao giải thích được sự trùng hợp đến lạ lùng? Cô ta lại chọn đúng lúc này và đúng nơi này, một nơi xa xôi ít người qua lại, lại gặp mình ngay lúc này, còn nói những lời như thế. Đến quỷ cũng không tin vào cái gọi là "trùng hợp" này.
Tần Vũ Niết nhìn thấy Tần Niệm chú ý đến chiếc xe chứa hàng cô đang kéo, cô ta giả vờ ngạc nhiên nói: "À, chị, chị đang làm cái gì vậy? Sao không gọi tài xế đưa đi?”
Rồi cô ta quay sang nắm tay áo Lâm Dương, nháy mắt nói: "Lâm Dương ca hay là chúng ta làm tài xế đưa chị đi, một cô gái như vậy mà đẩy một chiếc xe nặng như thế, chắc hẳn rất vất vả".
Lâm Dương nghe vậy, ánh mắt cũng vô tình hướng về chiếc xe đẩy của Tần Vũ Niết, lập tức nhíu mày khó chịu.
Tần Vũ Niết bắt gặp ánh mắt của Lâm Dương, ánh mắt cô khựng lại. Vì cô phát hiện, trên người Lâm Dương dường như bao phủ một tầng sương đen. So với lần trước gặp phải ác quỷ, sự hiện diện của nó rõ ràng đậm hơn. Nhưng tại sao cô lại có thể nhìn thấy nó?
Cô quay sang nhìn Tần Niệm nhưng không phát hiện gì bất thường.
Có nghĩa là, lớp sương đen đó chỉ xuất hiện trên người Lâm Dương?
Nghĩ đến ác quỷ, Tần Vũ Niết không khỏi tự hỏi, liệu Lâm Dương có đang bị một thứ gì đó quấn lấy?
Điều này làm cô nhớ lại chuyện trước đây, khi Lâm Dương từng có ý định cưỡng bức cô nhưng không thành công, lại còn vu cáo cô dụ dỗ hắn.
Người trong Tần gia đã hiểu lầm rằng cô cố tình quyến rũ vị hôn phu của Tần Niệm, thậm chí còn chỉ trích cô đã cướp đi vị hôn phu của em gái và vì thế họ đã ngừng cung cấp tiền sinh hoạt cho cô mấy tháng liền.
Nhưng không lâu sau, Lâm Dương lại bị phanh phui chuyện quan hệ mờ ám với một nữ minh tinh và còn có nhiều mối quan hệ tình cảm với vài người phụ nữ khác.
Nói như vậy, lớp sương đen này có phải có liên quan gì đến những chuyện của Lâm Dương không?
Nghĩ đến đây, Tần Vũ Niết không khỏi bật cười lạnh. Quả thật, kẻ ác cuối cùng cũng nhận lấy hậu quả của mình.
Tần Niệm thấy ánh mắt Tần Vũ Niết dừng lại trên người Lâm Dương, cho rằng cô vẫn còn vương vấn với Lâm Dương, liền bước lên một bước, chắn ngay trước mặt Tần Vũ Niết, vẻ mặt cảnh giác nhưng vẫn tỏ ra dịu dàng: "Chị có lẽ không biết đâu, cuối năm này, em và Lâm Dương ca sẽ tổ chức hôn lễ. Đến lúc đó, chị nhất định phải đến tham gia đám cưới của chúng em đấy".
Lâm Dương nhìn Tần Vũ Niết bằng ánh mắt đầy chiếm hữu, ánh nhìn ngày càng sâu thẳm, giọng nói cũng trầm hơn:
"Đúng vậy, Vũ Niết, hôn lễ của chúng tôi, cô nhất định phải đến tham dự".
Lúc này, Tần Vũ Niết mới nhận ra mình đã bỏ lỡ điều gì.
Khi Tần Niệm nghe thấy Lâm Dương gọi Tần Vũ Niết là "Vũ Niết" không khỏi nhíu mày.
Tần Vũ Niết quan sát cặp vợ chồng này với những toan tính trong mắt, khẽ cười, nửa mỉa mai, nửa nhẹ nhàng: "Được thôi… Chỉ cần các người đến lúc đó vẫn còn nhớ mời tôi, tôi nhất định sẽ tham gia…”
Lâm Dương biết rõ, chuyện này chỉ cần thêm khoảng hai tháng nữa là sẽ bại lộ, đến lúc đó, niềm vui của Tần Niệm e rằng cũng chẳng kéo dài được bao lâu.
Tần Niệm trong lòng đã hiểu với tính cách của Tần Vũ Niết, sau khi rời Tần gia, cô chắc chắn sẽ không muốn tham gia hôn lễ của mình vì vậy mới nói những lời đó, mục đích chỉ là khoe khoang. Nhưng không ngờ Tần Vũ Niết lại đáp ứng.
Tần Niệm miễn cưỡng nở nụ cười, tiếp lời: "Nghe nói chị hiện đang bán cơm hộp, chắc lúc đó sẽ rất bận…”
Tần Vũ Niết nở một nụ cười rực rỡ, đáp lại: "Dù bận thế nào, hôn lễ của em, nếu đã mời làm sao chị có thể không tham gia?”
Lâm Dương không hiểu rõ suy nghĩ của Tần Niệm. Trong lòng hắn chỉ mong được nhìn thấy vẻ mặt hối hận của Tần Vũ Niết. Khi nghe nói hiện tại cô đang bán cơm hộp, hắn nhịn không được cau mày, bật ra lời chê bai:
“Bán cơm hộp? Sao lại đến cái nơi tồi tàn này để bán cơm hộp? Bán cơm hộp thì được bao nhiêu tiền chứ?”
Ngay sau đó, hắn tự tin nói tiếp:
“Mấy ngày nay cô lỗ bao nhiêu, tôi bù tất".
Tần Niệm nghe những lời này, càng lúc càng cảm thấy không ổn. Cô ta quay đầu nhìn chằm chằm Lâm Dương, cố gắng tìm kiếm chút manh mối trên nét mặt anh ta. Trong lòng dấy lên nỗi sợ hãi, lo lắng rằng Lâm Dương có thể đã bị Tần Vũ Niết mê hoặc và nảy sinh ý đồ khác với cô ta.
Điều đó không phải là mục đích của Tần Niệm.