Ở phần thông tin cá nhân của cậu có ghi rõ phân loại phe “Trung lập thiện lương”, cậu đoán rằng điều này liên quan đến các nguy hiểm tiềm tàng.Sau khi hỏi hệ thống, cậu nhận được lời giải thích:
[NPC thường được chia làm ba phe:]
Trung lập thiện lương: NPC hỗ trợ người chơi vượt qua trò chơi bằng nhiều cách khác nhau. Số lượng NPC thuộc phe này khá ít, không có ác ý với người chơi và có thể vào nhiều phó bản khác nhau.
Trung lập hỗn loạn: NPC đóng vai trò cố định trong cốt truyện phó bản, có thể gây hại ngẫu nhiên cho người chơi trong phạm vi cho phép của cốt truyện.
Trung lập tà ác: NPC đóng vai trò cố định trong cốt truyện phó bản, với mục tiêu gϊếŧ chết người chơi trong phạm vi cốt truyện.
[Ngoài ra, còn một phe rất hiếm gặp: Hỗn loạn tà ác. Đây là phe bao gồm các NPC và người chơi thoát khỏi sự kiểm soát của trò chơi. Họ tìm niềm vui trong gϊếŧ chóc, không phân biệt địch ta.]
[Thông thường, nếu NPC bị người chơi gϊếŧ hoặc làm tàn phế, họ sẽ hồi sinh khi phó bản làm mới. Nhưng nếu bị phe hỗn loạn tà ác sát hại, điều đó đồng nghĩa với Game Over.]
[Tuy nhiên, bạn không cần lo lắng, khả năng gặp phe hỗn loạn tà ác là rất thấp. Dù có gặp, nhân viên bảo trì cũng sẽ đến kịp thời.]
[Ngoài họ, các NPC khác đều là đồng nghiệp tốt, luôn sẵn lòng hỗ trợ nhau. Nếu bạn thân thiết với một đồng nghiệp nào đó, bạn có thể gặp lại họ trong khoảng thời gian tự do sau nhiệm vụ. Trò chơi không giới hạn việc kết bạn đâu~]
Hệ thống cố gắng nhẹ nhàng chuyển chủ đề để không làm Thẩm Kha, người mới nhậm chức, hoảng sợ.
Thẩm Kha: “…”
Nhìn loạt đạo cụ đắt đỏ chỉ để tự cứu mình, cậu chẳng cảm thấy nhẹ nhõm chút nào. Chắc chắn hệ thống đang che giấu điều gì đó.
Cậu không quá bận tâm đến chuyện này. Nếu thực sự gặp nguy hiểm, tự cứu được thì tốt, không được cũng đành chịu.
“Ba biểu tượng còn lại có tác dụng gì?”
[Bảng xếp hạng hiển thị thứ hạng điểm tích lũy của các NPC. Diễn đàn là nơi NPC có thể tự do thảo luận, phe Trung lập thiện lương còn có quyền vào diễn đàn người chơi để hiểu tâm lý họ, từ đó hoàn thành nhiệm vụ tốt hơn. Chức năng này sẽ mở khóa sau khi bạn trải nghiệm xong phó bản đầu tiên. Về biểu tượng bông sen đỏ cuối cùng, hệ thống không biết.]
Hệ thống trả lời rất điềm nhiên, như thể quen với việc không biết.
Thẩm Kha đặc biệt tò mò về biểu tượng bông sen đỏ ấy. Khi ngón tay cậu chạm vào, cảm giác lạnh lẽo như băng lập tức truyền đến.
Không biết hệ thống thật sự không rõ hay đang giấu giếm, nhưng hiện tại cậu không có cách nào để biết.
Cậu thu tay lại, ánh mắt nghiêm túc: “Một câu hỏi cuối, rất quan trọng.”
[Xin cứ hỏi.]
“Tại sao ảnh đại diện của tôi lại chụp ra thế này? Có phải mỗi NPC đều dùng ảnh lúc chết làm ảnh đại diện không?”
Thẩm Kha chết do ngã từ trên cao xuống. Cậu nhận được một bức thư mời lên tầng thượng của một tòa nhà, bên trong có nội dung rất thu hút. Vì tò mò, cậu đã đến đúng giờ.
Và rồi—bị đẩy xuống từ tầng 17 của tòa nhà không có lan can. Thẩm Kha chết thảm, máu thịt be bét, mặt mũi không nhận ra.
Hệ thống ngừng lại một chút, giọng có vẻ ngập ngừng: [Vì thời gian gấp rút, ảnh chụp tạm không được đẹp. Hiện dữ liệu đã được lưu vào hệ thống chính, cần hoàn thành nhiệm vụ mới có thể thay đổi.]
Thẩm Kha: “Cảm ơn nhé.”
Còn nhiều thắc mắc nhưng cậu biết hệ thống sẽ không trả lời. Tất cả chỉ có thể từ từ khám phá.
Xa xa, tiếng động cơ xe vang lên.
Thẩm Kha ngẩng đầu, trong màn sương dày đặc, cậu thấy một vệt sáng vàng nhạt nơi ngã rẽ.
Chưa đầy 10 giây sau, chiếc xe buýt cũ kỹ lọt vào tầm mắt. Kính chắn gió bị nứt như mạng nhện, phần thân xe phủ đầy bụi bẩn. Góc trên cửa kính, ba con số đỏ tươi “174” nổi bật một cách đáng sợ.
Chiếc xe dừng lại trước mặt Thẩm Kha, cửa xe từ từ mở ra.