Livestream Đoán Mệnh, Công Đức Vô Lượng

Chương 23

Suy nghĩ của con quỷ không đầu thì đơn giản hơn.

Nó khoa tay múa chân một cách khoa trương trong không trung, tay không ngừng chỉ vào cái cổ mình đã đứt lìa.

Hoắc Ngưng đã hiểu.

Nó muốn tìm lại cái đầu của mình.

"... Cái này rất khó, ngươi đã chết mấy trăm năm rồi, triều đại thay đổi cộng thêm chiến tranh loạn lạc, đất nước trải qua bao nhiêu biến động thăng trầm, rất nhiều lầu gác cổ xưa đều không giữ được, đầu của ngươi rất có thể sẽ không tìm lại được."

"Tuy nhiên... mục đích cuối cùng của ngươi là có đầu, còn có phải cái đầu gốc hay không cũng không sao đúng không. Ta có thể bảo người làm cho ngươi một cái đầu giấy, đẹp trai hơn cái trước của ngươi nhiều, ngươi thấy thế nào?"

Con quỷ không đầu suy nghĩ một chút rồi đồng ý.

Hai du hồn còn lại chỉ muốn mỗi năm đều có người cúng bái, không muốn tiếp tục làm quỷ lang thang nữa.

Đợi Thất An quay lại, Hoắc Ngưng liền nói cho cậu cách giải quyết.

"Tối nay mấy con quỷ đó sẽ nói cho cậu biết tên và ngày sinh tháng đẻ của chúng, cậu hãy tìm một vị cao tăng hoặc đạo sĩ siêu độ cho con quỷ nữ mặc áo cưới kia, sau đó tìm người dán hàng mã làm một cái đầu đẹp trai đốt cho con quỷ không đầu."

"Sau đó, dựng bia và làm bài vị cho hai du hồn còn lại, đặt cùng với bài vị tổ tiên nhà cậu, cúng bái đúng hạn vào các dịp lễ Tết."

[Các vị tổ tiên nhìn thấy những gương mặt xa lạ, chìm vào trầm tư.]

[Các vị tổ tiên nửa đêm tỉnh dậy nghĩ: hai người này rốt cuộc là ai vậy?]

Thất An ghi nhớ kỹ những lời này trong lòng, "Em biết rồi, cảm ơn chị streamer."

Hoắc Ngưng ăn một miếng miến chua cay rồi uống một ngụm nước, "Đừng chỉ cảm ơn tôi, hãy cảm ơn con chó nhà cậu đi, nếu không có nó, cậu đã sớm bị bốn con quỷ đó bắt đi rồi."

Cô nhìn con chó đầy thương tích vẫn đang nằm bên chân Thất An, khóe miệng nở một nụ cười dịu dàng.

"Ngoan nào, chủ nhân của ngươi không sao rồi, ngươi nên đi theo Báo Vĩ đại nhân rồi."

Chú chó rêи ɾỉ hai tiếng, luyến tiếc vẫy đuôi, vừa đi vừa ngoảnh đầu lại, sau đó mới rời đi.

Hốc mắt Thất An đỏ hoe, cuối cùng sau khi con chó hoàn toàn biến mất, cậu mới phát ra tiếng khóc xé lòng.

"Chị streamer, cảm ơn chị."

Cậu donate hết số tiền còn lại trong thẻ cho Hoắc Ngưng rồi ngắt kết nối.

Sau khi cha mẹ tan làm, cậu kể lại những gì Hoắc Ngưng đã dặn dò cho họ nghe.

Ban đầu, cha mẹ cậu chỉ bán tín bán nghi, nhưng không dám lơ là.

Cho đến tối, họ cũng mơ thấy giấc mơ tương tự.

Sau khi mọi chuyện được giải quyết xong, cơ thể Thất An cũng dần khỏe lại. Từ đó, cậu không bao giờ dám làm liều chơi trò gọi hồn nữa, đối với ma quỷ luôn giữ sự kính sợ tuyệt đối.

Thất An dồn hết tâm sức vào việc học, nhưng hễ có thời gian rảnh là lại đi cứu giúp những chú chó lang thang, bản thân thì tiết kiệm chi tiêu, 80% tiền tiêu vặt đều quyên góp cho các tổ chức cứu trợ chó lang thang.

Sau khi lớn lên có thể kiếm tiền, cậu bắt đầu tự mình lo chỗ ở cho những chú chó lang thang.

Cậu không kết hôn, không yêu đương, dành hết thời gian cho những đứa con lông lá đó.

Video cậu kiên trì cứu giúp những chú chó lang thang được người ta đăng lên mạng đã gây ra một cuộc tranh luận sôi nổi.

Có phóng viên hỏi cậu tại sao có thể kiên trì cứu giúp những đứa con lông lá đáng thương đó.

Trước ống kính, hốc mắt cậu dần đỏ hoe.

"Lẽ ra tôi đã chết vào năm mười bảy tuổi, có một chú chó ngốc đã cứu tôi."

...

Trở lại dòng thời gian của phòng livestream.

Hoắc Ngưng uống một ngụm nước, tiện tay gửi một bao lì xì.

Người trúng thưởng là một người dùng có tên là Ngân Hà Bưu Đệ.

Ngân Hà Bưu Đệ: Streamer cứu mạng, trước cửa nhà em có ma!

Ngân Hà Bưu Đệ: A a a! Em trúng thưởng rồi!

Ngân Hà Bưu Đệ ngay lập tức xin kết nối video.

Một cô gái có ngoại hình thanh tú, yếu đuối, mặc áo thun trắng, trông chỉ mới ngoài hai mươi tuổi, xuất hiện trên màn hình.

Vừa nhìn thấy Hoắc Ngưng, cô ấy như nhìn thấy vị cứu tinh, "Streamer, cứu em với, em sợ lắm, em bị ma theo dõi, nhưng em không muốn chết!"

“Em mới hai mươi tư tuổi, cuộc đời của em mới chỉ bắt đầu, em…”

Hoắc Ngưng nhìn thấy tướng mạo của cô, tim đập mạnh một cái.

Cô gái nhỏ này tối nay...

"Đừng vội, từ từ nói, đừng khóc nữa."

[Tính khí của streamer thật tốt, nếu là tôi mà nhìn thấy loại người nói năng lộn xộn, không rõ ràng này, tôi đã sớm đuổi cô ta đi rồi.]

[Thật sự rất phiền mấy người phụ nữ các người, gặp chuyện gì cũng khóc, khóc có thể giải quyết vấn đề sao? Phiền chết đi được!]

[Đàn ông đúng là không có sự đồng cảm, người ta gặp ma sợ hãi cũng không được à!]

[Tuyệt vời, anh em ơi, gặp phải thánh mẫu sống rồi.]

[Thánh mẫu cũng cao quý hơn thằng đàn ông miệng tiện như mày nhiều!]

[Xin hãy yên lặng xem livestream đi mà, chửi nhiều nhìn đau cả mắt.]

[Em gái đừng khóc nữa, trước tiên hãy nói rõ đã gặp chuyện gì, nếu thật sự gặp ma, chỉ cần đủ tiền, streamer sẽ giúp em.]

[Người anh em ở trên hiểu streamer đấy.]

Dưới sự an ủi của Hoắc Ngưng và cư dân mạng, Ngân Hà Bưu Đệ dần nín khóc.

Cô ấy ôm con thỏ bông trong tay, cơ thể run lên từng hồi.

"Gần đây, mỗi đêm em đều nghe thấy tiếng trẻ con khóc, hơn nữa còn ngay trước cửa nhà em!"

"Có lúc tiếng khóc vừa vang lên không lâu, nhà em sẽ bị cúp điện, em thật sự rất sợ, ba ngày nay em ăn không ngon ngủ không yên, luôn cảm thấy trong nhà có thứ gì đó, ngủ thường xuyên bị bóng đè!"

"Em không dám nói với bố mẹ, chỉ nói với bạn em, nhưng bạn em dạo này bận yêu đương không có thời gian để ý đến em, em chỉ có thể đến tìm chị, chị streamer ơi, xin chị cứu em với!"

[Bạn tôi cũng vậy, sau khi yêu đương ba ngày mới trả lời tin nhắn một lần, với tần suất này, tôi có bị bắt cóc cô ấy cũng không biết.]

[Trong chung cư có trẻ con khóc chẳng phải là chuyện rất bình thường sao? Có thể đừng suy diễn lung tung được không?]

[Chịu thua, đối xử với trẻ con tử tế một chút đi, cô cũng từng là trẻ con đấy thôi, nếu như hồi nhỏ cô khóc, người khác sau lưng nói cô là ma, cô có vui không?]

Nhìn thấy những bình luận này, Ngân Hà Bưu Đệ vội vàng xua tay, giải thích với mọi người.

"Không phải, nghe giống như tiếng khóc của bé gái năm tuổi, trong chung cư chúng em không có bé gái nào nhỏ như vậy. Hơn nữa tiếng khóc đó rất kỳ quái, hoàn toàn không giống người phát ra!"

"Với lại, rõ ràng cô bé khóc rất thảm thiết, nhưng lại không có tiếng cha mẹ dỗ dành, mọi người không cảm thấy rất kỳ lạ sao?"

Ngân Hà Bưu Đệ lại donate cho Hoắc Ngưng hai bộ "Áo cưới phượng quan".

Số tiền này là nửa tháng lương của cô, cô rất đau lòng.

Nhưng tiền bạc gì đó, tuyệt đối không quan trọng bằng mạng sống của mình.

"Xin lỗi streamer, tạm thời em chỉ có thể đưa chừng này, phí trừ tà tiếp theo em sẽ đi làm thêm rồi trả cho chị, xin chị nhất định hãy giúp em."

Hoắc Ngưng cau mày.

Cô gái này ánh mắt yếu đuối, hai mắt không có thần, cộng thêm ấn đường đen kịt, e là sắp gặp chuyện không may.

Cô lắc đầu.

"Bên cạnh em không có ma, nhưng tối nay, có một kiếp nạn lớn đang chờ em."