Bao gồm các tội danh: cưỡng bức phụ nữ, sử dụng ma túy, trốn thuế, thuê người gϊếŧ hại, bắt nạt đồng nghiệp, tổ chức đánh bạc, nuôi quỷ nhỏ, thậm chí là tiêm ma túy cho người trong ngành.
Tất nhiên, trong đó còn có cả hàng loạt hành vi đáng ghê tởm mà hắn đã làm với Tống Đình Đình.
Đáng sợ hơn, những hành vi này còn liên quan đến không ít tổng giám đốc của các công ty lớn và nghệ sĩ nổi tiếng.
Trong số đó có cả đại tiểu thư nhà họ Hoắc, Hoắc Bạch Vi, minh tinh đình đám hàng đầu, đang đứng trên đỉnh cao danh vọng.
Cộng đồng mạng đang xem livestream chỉ biết câm lặng, kinh ngạc đến mức không thốt nên lời.
[Giỏi lắm! Đây đúng là một trận động đất chấn động giới giải trí trong nước!]
[Woa! Ngủ một giấc dậy, tất cả đối thủ của idol tôi đều dính phốt! Hahaha!]
Tuy nhiên, hiện trường lại xảy ra một trận hỗn loạn kỳ lạ, tiếp theo là sự im lặng đến khó hiểu.
Các phóng viên và người phụ trách của các hãng truyền thông tại hiện trường chỉ thấy cảnh tượng Trịnh Vân Phàm vừa rồi còn bình thường, bỗng dưng phát điên, không ngừng cầu xin tha thứ với không khí. Sau đó là cuộc trò chuyện của một cô gái kỳ lạ với... không khí.
Cô gái này vừa tiết lộ một tin động trời, Trịnh Vân Phàm đột nhiên bị hất tung lên không trung rồi ngã xuống, gần như gãy đôi lưng. Sau đó, hắn bắt đầu điên cuồng tự "bóc phốt" chính mình, không chút kiêng dè.
Ánh mắt của Tống Đình Đình tràn ngập thù hận, cô ta bật cười lạnh lùng, nhập vào cơ thể của Trịnh Vân Phàm, nhặt lấy một mảnh ngọc bội vỡ dưới đất và cứa vào động mạch chính.
Máu bắn tung tóe, hiện trường trở nên hỗn loạn.
Tống Đình Đình rời khỏi cơ thể của Trịnh Vân Phàm, sợ rằng hắn chết chưa đủ thảm, liền điều khiển chiếc đèn chùm pha lê trên trần rơi xuống, nghiền nát hắn thành một đống máu thịt be bét, tắt thở ngay tại chỗ.
Hiện trường chìm vào sự im lặng chết chóc.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, những tiếng hét chói tai gần như xé toạc màng nhĩ đồng loạt vang lên.
Trên khuôn mặt của Tống Đình Đình cuối cùng cũng nở một nụ cười, cô ta rơi lệ nói lời tạm biệt cuối cùng với em gái mình.
"Huyên Huyên, chị đi đây. Sau này, hãy chăm sóc bản thân thật tốt nhé."
Tống Huyên Huyên nước mắt ngấn lệ, gật đầu đáp: "Em sẽ làm được."
...
Giang Thành, tại nhà họ Triệu, Dư Thanh Tuyết đang ngâm mình trong bồn tắm thuốc.
Hơi nước trong phòng tắm khiến gương trở nên mờ mịt. Cô ta nhắm mắt thư giãn, không hề hay biết một khuôn mặt ma quái đang dần hiện lên trong gương.
Điện thoại được cô ta đặt sang một bên, thỉnh thoảng vọng lại tiếng dặn dò của một người phụ nữ. Cô ta chỉ nghe qua loa và trả lời lấy lệ.
"Mẹ, con biết rồi. Mẹ yên tâm, con nhất định sẽ giữ chặt trái tim của Triệu Khải."
"À đúng rồi, mẹ ơi, mẹ gửi cho con thêm một lá bùa Phật nữa nhé. Lần này tìm cái nào hiệu nghiệm hơn một chút. Gần đây Triệu Khải lại đi lăng nhăng bên ngoài rồi."
"Mẹ... á... hmmm!"
Chu Man với vẻ mặt lạnh như băng, không biểu cảm, dùng tay nhấn đầu của Dư Thanh Tuyết xuống nước.
Chính người phụ nữ này đã khiến cô tan cửa nát nhà.
"Hmm..."
Dư Thanh Tuyết cố gắng giãy giụa, nhưng dần dần mọi sự kháng cự của cô ta đều dừng lại.
Chu Man buông tay.
Đôi mắt của Dư Thanh Tuyết mở to, chết không nhắm mắt.
"Thanh Tuyết! Bên đó có chuyện gì vậy..."
"Alo!"
Tiếng gọi lo lắng của mẹ Dư từ đầu dây bên kia vang lên, nhưng không nhận được bất kỳ câu phản hồi nào.
Chu Man nở một nụ cười kỳ lạ, rời khỏi nhà họ Triệu.
Cô lẩm bẩm: "Ngô Hâm, đến lượt ngươi rồi."
***
Tám giờ tối.
Ngô Hâm gần đây vừa được thăng chức, tan làm liền đi chơi bời với bạn bè, bọn họ thay phiên che giấu cho nhau.
Sau vài chén rượu, cả nhóm kéo nhau đến tiệm massage chân lớn nhất Giang Thành.
"Dạo này anh Ngô trông phong độ quá nhỉ! Anh bạn, phát đạt rồi thì đừng quên anh em nhé, tối nay anh bao bọn tôi chứ?"
Ngô Hâm ngày thường ra vẻ đạo mạo, nhưng lúc này lại đắc ý quên mình, bày ra dáng vẻ của kẻ bề trên: "Được thôi."
"Phải nói là anh Ngô chúng ta số hên thật đấy. Đối thủ cạnh tranh lớn nhất trong phòng ban bị tai nạn xe mà chết, nghe nói còn là một xác hai mạng nữa cơ."
Nghe người ta nhắc đến Chu Man, Ngô Hâm cười khẩy đầy khinh thường.
"Đàn bà ấy mà, mang thai thì nên ngoan ngoãn ở nhà lo chuyện chồng con, ai bảo cô ta liều mạng đi làm làm gì. Xảy ra chuyện thì tự mình gánh thôi, đáng đời."
Giọng điệu của hắn chẳng còn chút ký ức nào về những gì mình từng làm với Chu Man.
Chỉ quy hết cái chết của cô thành xui xẻo và tự chuốc lấy.
Đang nói, chuông điện thoại đột ngột reo lên.
"Con sư tử mà mẹ tôi giới thiệu lại gọi đến thúc giục nữa rồi. Đợi chút, tôi ra ngoài nghe điện thoại."
Hắn nói xong liền quay người rời đi.
Trong phòng, mấy người bạn nịnh nọt tâng bốc hắn lúc trước, ngay khi hắn vừa bước ra ngoài liền đồng loạt lộ vẻ khó chịu và chán ghét.
"Cái loại gì không biết! Mới được thăng chức mà làm như mình là sếp thật vậy!"
"Cứ để hắn đắc ý thêm một thời gian nữa, sớm muộn gì cũng bị kéo xuống thôi!"
Bên này, Ngô Hâm vừa dỗ dành xong bạn gái qua điện thoại thì bất chợt nhìn thấy ở phía xa hành lang thấp thoáng bóng dáng một người phụ nữ duyên dáng mặc váy trắng.
Men rượu bốc lên, hắn thấy xung quanh không có ai liền nổi thú tính, gan to bằng trời, lao về phía bóng dáng ấy.
Hắn ôm lấy "người phụ nữ" xinh đẹp kia, trên mặt lộ ra nụ cười đầy du͙© vọиɠ: "Em gái, đi đâu đấy? Đi, anh đưa em vào phòng chơi chút nào."
"Không nói gì à? Chết tiệt! Khen một câu mà lại tưởng mình là cái gì ghê gớm lắm!"
"Ông đây xử lý mày ngay tại chỗ luôn!"
Chu Man đứng phía sau hắn, lạnh lùng nhìn hắn điên cuồng tỏ vẻ da^ʍ ô với... cột đá trong cơn ảo giác.
Khóe môi cô nhếch lên một nụ cười lạnh, bàn tay siết chặt lấy đầu hắn, từng nhát, từng nhát đập mạnh vào cột đá, cho đến khi hắn tắt thở hoàn toàn.
Sáng hôm sau, các bản tin thời sự ở Giang Thành đồng loạt đưa một tin tức kỳ lạ:
"Người đàn ông say rượu tại tiệm massage chân, cởi đồ với cột đá, không thỏa mãn được du͙© vọиɠ liền đập đầu tự sát. Đây là sự méo mó của nhân tính hay sự suy đồi của đạo đức?"
Ngô Hâm không chỉ mất mạng mà còn trở thành trò cười cho cả thành phố.
Cùng lúc, tiệm massage chân lớn nhất Giang Thành cũng bị chính quyền yêu cầu cải tổ.
Còn vụ việc của Trịnh Vân Phàm cũng đã gây ra một làn sóng lớn trên mạng, thu hút sự chú ý của các cơ quan chức năng.
Khi chính quyền bắt tay vào điều tra, không ngờ rằng sự thật bị phanh phui còn kinh khủng hơn cả những gì hắn tự thú.