Bạn Trai Cũ Quá Đáng Sợ

Chương 16: Thủ lĩnh

Chương 16: Thủ lĩnh

Giờ đây, đôi mắt trắng đυ.c vô thần của con chó ngao đang dán chặt vào mọi người, nước dãi nhễu nhão, bộ dạng vô cùng bất thường.

"Thủ... thủ lĩnh."

Lưu Kiều đứng bên cạnh, tay chân run rẩy, cố gắng cảnh báo rằng con chó xác sống này dường như sắp mất kiểm soát. Nhưng lời nói chỉ đến đó, anh ta không dám nói tiếp.

Trong đoàn xe, không ai được quyền can thiệp vào quyết định của thủ lĩnh, trừ khi họ muốn tìm đường chết.

Lam Toại dường như không để ý đến sự bất thường của con chó.

Hắn vẫn bình thản tiếp tục hành động, như thể chẳng có gì quan trọng hơn việc nuôi dưỡng những sinh vật kinh tởm này.

Không biết vì sao, dường như dù đã mất đi khả năng suy nghĩ, con Zombie Ngao Tây Tạng vẫn rất sợ Lam Toại. Vì thế, mặc dù nó liên tục vùng vẫy cái vòng cổ như một phản xạ bản năng, nhưng nó không dám cắn Lam Toại theo bản năng khát máu của mình.

Khó mà hiểu nổi vì sao, dường như dù đã mất đi khả năng suy nghĩ, nhưng những con Zombie chó Ngao Tây Tạngvẫn rất e sợ Lam Toại. Vì vậy, dù bản năng luôn thôi thúc chúng giãy giụa, muốn thoát khỏi vòng cổ xiết chặt, nhưng lại chẳng con nào dám nghe theo bản năng khát máu mà cắn Lam Toại một cái.

Mấy quả trứng và hộp thịt nguội nhanh chóng bị ăn sạch.

Lam Toại không biết đang nghĩ gì, ánh mắt u tối cứ thế quan sát những con Zombie chó kia.

Thành thật mà nói, người cho Zombie chó Ngao ăn – thủ lĩnh của họ – còn đáng sợ hơn cả zombie ngao.

Thế nhưng, không ai trong đoàn xe dám hé răng nửa lời.

Phản ứng của đám Zombie chó Ngao Tây Tạng vẫn vậy. Hai con đầu đàn quay mòng mòng như ruồi mất đầu, lũ giòi bọ trên thân rơi lộp bộp theo từng chuyển động, cảnh tượng ghê tởm đến mức khiến ai nhìn cũng muốn nôn. Con Zombie chó Ngao Tây Tạnggiống Border Collie bên cạnh, dù chậm chạp hơn, nhưng cũng chẳng khá hơn là bao.

Lam Toại thu ánh mắt lại, khép hờ mắt dưỡng thần.

Chỉ khi ánh mắt nhàn nhạt của Lam Toại rời đi, con Zombie chó Ngao Tây Tạng – vốn đã đứng không vững – mới dám run rẩy khe khẽ. Nó không phải ai khác, mà chính là Hệ thống 303. 303 vô cùng sợ hãi Lam Toại.

Không sợ không được, bởi bài học xương máu trong quá khứ quá nhiều.

Nhớ lại cái kết của ký chủ mình dưới tay Lam Toại, 303 chỉ biết run lẩy bẩy.

“Ai đó, làm ơn cứu tôi với...” 303 tuyệt vọng nghĩ thầm.

Ngày nào cũng phải giả làm zombie ngao, sống sót nhờ giả chết ngay dưới mũi Lam Toại, 303 không phút giây nào ngừng khϊếp đảm. Nó sợ Lam Toại, còn sợ hơn nữa việc mình ngày càng mất kiểm soát, thời gian tỉnh táo càng lúc càng ít.

Cứ tiếp tục thế này, nó sẽ hoàn toàn bị đồng hóa.