Linh Trù Làm Ruộng Ở Những Năm 60

Chương 31

"Hắc Oa, thật ra mấy hôm nay chị còn thấy dược liệu khác, nhưng cách làm phiền phức hơn hạ khô thảo, lại bán được giá cao hơn, lần này em làm với chị nhé." Đường Thanh Thanh cố ý nhấn mạnh mấy chữ "Em làm với chị".

Cô không phải thánh nhân, bây giờ đi vào lục địa này thân thể yếu ớt, mỗi ngày phải dành nửa thời gian để tu luyện, cách để cô kiếm tiền cũng không nhiều, sao có thể phổ độ chúng sinh được.

Hắc Oa ngơ ngác nhìn Đường Thanh Thanh, vừa vui lại vừa thẹn.

Trước đó, hạ khô thảo có thể kiếm tiền là do chị Thanh Thanh nói với cậu, nhưng cậu quá ngu, nói chuyện này cho đám bạn nghe, lại hại chị Thanh Thanh cũng không thể hái hạ khô thảo.

Bây giờ cậu bị đám bạn phản bội, chị Thanh Thanh lại tin tưởng cậu lần nữa, còn sẵn lòng cùng mình làm loại thảo dược mới...

"Hắc Oa, em khóc cái gì, nếu em đồng ý làm thảo dược với chị thì hai chúng ta cùng làm, không làm thì thôi, chị không ép em mà?" Đường Thanh Thanh không hiểu nổi, cô không ép Hắc Oa, sao thằng nhóc này lại khóc nữa.

Hắc Oa gật đầu tỏ ý mình đồng ý hái thảo dược với Đường Thanh Thanh, còn giơ tay thề: "Chị Thanh Thanh, chị tin em, lần này em sẽ không nói chuyện thảo dược với bất kỳ ai nữa."

"Được, chị tin em." Đường Thanh Thanh đáp.

Cho dù Hắc Oa nói chuyện thảo dược cho người khác cũng không quan trọng, dù sao người hiểu được thảo dược thật sự là Đường Thanh Thanh. Có thể dùng thảo dược để xem tính cách của một người, đối với Đường Thanh Thanh mà nói đã có lời.

Đã đồng ý với Hắc Oa sẽ làm thảo dược cùng cậu bé, Đường Thanh Thanh dẫn Hắc Oa đến cây thương truật mà mình tìm được, nói cho cậu bé biết phải đào thế nào mới không làm hỏng dược liệu.

"Dược liệu này không giống hạ khô thảo, không phải phơi dưới ánh mặt trời là xong, cần phải dùng cách khác xử lý rồi mới đưa lên trấn được." Đường Thanh Thanh nói sơ qua cách bào chế một phen, tránh cho Hắc Oa đem đi phơi lại làm hỏng dược tính của cây thương truật.

Hắc Oa nghe xong suy nghĩ rồi nói: "Chị Thanh Thanh, vậy sau này chúng ta phân công hợp tác đi. Em đi lên núi tìm cây thương truật, sau khi tìm được thì chị về nhà bào chế, như thế bán ra chúng ta chia đôi tiền, chị thấy được không?"

Thật ra cậu hơi lo lắng, dù sao chuyện này cũng xem như mình được hời từ chị Thanh Thanh. Song, đây là cách tốt nhất cậu có thể nghĩ ra, nếu không cậu không cần chia đều, chia một phần ba được không?

Chưa đợi Hắc Oa nói tiếp, Đường Thanh Thanh đã đồng ý.

Đối với cô mà nói, chuyện kiếm tiền vô cùng quan trọng, vì có tiền có thể lên trấn mua hạt giống lạ, có thể đổi đồ vật với người bên kia sông khi họp chợ.

Nhưng tiền quan trọng đến đâu cũng không bằng mạng sống!

Nếu vì kiếm tiền mà rút ngắn thời gian tu luyện, trong thời gian ngắn không sao, nhưng sau này có thể sẽ mất mạng.

Món nợ này đương nhiên Đường Thanh Thanh sẽ tính.

Cho nên khi Hắc Oa nói cậu sẽ lên núi đào thảo dược thì Đường Thanh Thanh vội đồng ý, còn cố ý nói với cậu cây thương truật thường sinh trưởng ở đâu.

"Được rồi, đã nói xong thì chúng ta xuống núi đi. Em đừng khóc nữa, nam tử hán đại trượng phu đổ máu không rơi lệ." Những lời này là Hắc Oa thường nói, lúc này Đường Thanh Thanh nói vậy chỉ trêu chọc Hắc Oa mà thôi.

Vừa mới chịu ấm ức, nước mắt không ngăn được mà chảy dài. Nhưng lúc này chuyện đã qua đi, khi nhớ lại dáng vẻ vừa rồi của mình, Hắc Oa cảm thấy mình vô cùng ngốc.

Còn bị Đường Thanh Thanh trêu chọc một phen, cậu chỉ hận không thể tìm lỗ để chui vào.

"Chị Thanh Thanh, chúng ta mau trở về đi, chiều nay chúng ta còn phải lên sau núi chăn trâu đó..." Hắc Oa nói không lại Đường Thanh Thanh, chỉ có thể nói sang chuyện khác.

Mấy ngày nay có người chạy nạn sát nhập vào đại đội của bọn họ, đại đội trưởng yêu cầu tất cả mọi người làm việc tích cực hơn, không thể để cho người ngoài chế giễu, cũng đề phòng người ngoài học theo khiến anh không tiện quản lý.

Việc chăn trâu của Đường Thanh Thanh và chăn dê của Hắc Oa được rất nhiều người thích, bọn họ vẫn luôn nhìn chằm chằm muốn tìm chỗ sơ hở của bọn họ để đoạt công việc này.

Lúc ở nhà, Hắc Oa được chị Hai Tần dặn rất nhiều lần, còn bảo cậu bé khi chăn dê phải giúp Đường Thanh Thanh nhìn bò của cô.

Khi còn bé Hắc Oa nghe câu chuyện anh hùng của ba mà lớn lên, được nuôi thành tính cách nghĩa hiệp can đảm, lại được nhóm bạn gọi cậu là "Lão đại" nên khiến Hắc Oa xem bọn họ là người một nhà, có chuyện gì tốt cũng nghĩ đến bọn họ.