Vạn Người Ghét Bạo Hồng Hậu Tham Gia Show Hôn Nhân Cùng Đại Lão

Chương 6

Vừa dứt lời, Giang Úc bật cười vì câu hỏi của mình, chú chó Border Collie với bộ lông mượt mà và bóng loáng chắc hẳn được chăm sóc cẩn thận, có lẽ rất quen thuộc với khu vực này.

Chú chó Border Collie cọ vào ngón tay của Giang Úc, nhiệt tình dụi đầu vào người cậu ấy, phát ra tiếng rêи ɾỉ khe khẽ.

Trông có vẻ đã lớn nhưng vẫn tràn đầy sức sống, thật đáng yêu.

Giang Úc quan sát xung quanh, không thấy bóng dáng chủ nhân của nó đâu, nhất thời hơi khó xử, chú chó rất quấn người, nếu cứ tiếp tục vuốt ve nó thì sẽ đến giờ Tống Diệc Chu đã dặn không được nán lại.

Cậu ấy hơi khó xử véo tai chú chó, chợt nghĩ đến chó Border Collie rất thông minh, biết đâu nó biết đường.

Giang Úc thử hỏi: "Ta muốn đến khu E, mi có biết ở đâu không?"

Chú chó Border Collie nghiêng đầu, đôi mắt đen láy nhìn Giang Úc một lúc, sủa nhỏ một tiếng rồi nhanh chóng vẫy đuôi, ngoạm lấy tay áo Giang Úc kéo về một hướng, có vẻ như muốn dẫn đường cho cậu ấy.

Trông chú chó có vẻ như biết địa chỉ, Giang Úc quyết định để nó quyết định vận mệnh.

"Chó ngoan." Giang Úc xoa đầu chú chó Border Collie, nhấc chân chuẩn bị đi theo.

Tiếng bước chân đều đều vang lên từ phía sau, tiếp theo là một giọng nam trầm thấp vang lên sau lưng Giang Úc.

"Lucky, mi đang làm gì đó?"

---

Giang Úc sững người, nhận ra chủ nhân của chú chó Border Collie đã đến, nghĩ đến việc mình đang "bắt cóc" chó nhà người ta, cậu ấy hơi chột dạ quay người lại.

Người đàn ông cầm dây dắt chó có gương mặt điển trai, sống mũi cao, đường viền hàm sắc nét, làn gió nhẹ thổi qua mái tóc đen lòa xòa, dáng người to lớn, vai rộng eo hẹp, cao gần 1m9, bộ đồ thể thao đen đơn giản không thể che giấu được khí chất cao quý toát ra từ bên trong, anh ấy đứng quay lưng về phía ánh hoàng hôn, đôi mắt đen yên lặng nhìn Giang Úc.

Nhìn rõ người đến, Giang Úc hơi nheo mắt, cả người có phần kinh ngạc.

Ảnh đế Grand Slam trẻ tuổi nhất trong lịch sử làng giải trí, ông lớn của những ông lớn trong giới, Hạ Chiêu Hàn.

Giang Úc bất ngờ gặp được idol mà mình yêu thích bấy lâu, vẫn chưa kịp phản ứng.

Mặc dù cùng hoạt động trong giới giải trí, nhưng đây là lần đầu tiên cậu ấy gặp người thật.

Đúng sự là Hạ Chiêu Hàn bằng xương bằng thịt!

Hạ Chiêu Hàn nhìn Giang Úc, ánh mắt đen láy lướt thoáng qua cậu ấy.

Chàng trai với mái tóc đen mềm mại ngước nhìn từ dưới lên, đôi mắt màu hổ phách trong veo, thoáng chút ngạc nhiên, nếu để ý kỹ có thể nhận ra một chút chột dạ. Chiếc áo hoodie trắng càng tôn lên gương mặt nhỏ nhắn, tinh tế của cậu ấy, đôi môi hé mở, ánh hoàng hôn dịu dàng chiếu lên gương mặt, xinh đẹp và rực rỡ.

Hạ Chiêu Hàn ngăn chú chó Border Collie cứ lao vào lòng chàng trai trước, sau đó có phần áy náy lên tiếng: "Xin lỗi, Lucky rất dễ nhào vào người mà nó thích, không làm cậu sợ chứ?"

Giang Úc tỉnh lại sau cơn mộng gặp được idol, một cảm giác kỳ lạ khiến cậu ấy hơi khó hiểu, nhưng nhanh chóng bị gạt sang một bên.

Cậu ấy vội lắc đầu: "Không sao, nó rất đáng yêu."

Chú chó Border Collie tên Lucky vẫn cứ lao vào lòng Giang Úc, dù đã gặp chủ nhân của mình nhưng vẫn không có ý định dừng lại. Cái mũi ướŧ áŧ cọ vào lòng bàn tay Giang Úc, phát ra tiếng rêи ɾỉ mè nheo.

Hạ Chiêu Hàn nhìn thấy dáng vẻ của Lucky, hơi đau đầu nói: "Lucky, lại đây."

Lucky vẫn không nhúc nhích, thậm chí còn không thèm nhìn chủ nhân của mình, trên mặt chú chó hiện lên vẻ bướng bỉnh.

Hạ Chiêu Hàn: "..."

Giang Úc mím môi, hành động vuốt ve chú chó hơi khựng lại.

Rốt cuộc có nên vuốt ve chú chó này nữa không?

Cảm giác như mỗi lần vuốt ve là một lần vả vào mặt idol của mình.

Hạ Chiêu Hàn bất lực nói: "Xin lỗi, Lucky hơi nghịch."

Giang Úc hoàn toàn không thể cưỡng lại những chú chó thích làm nũng và quấn người, từ rất lâu rồi cậu ấy đã muốn nuôi một chú chó, nhưng ngay cả bản thân mình còn chưa nuôi nổi, nuôi thêm một chú chó nữa thì quá vô trách nhiệm.

"Không sao đâu." Giang Úc xoa đầu Lucky, khóe môi mỉm cười: "Lucky là tên của nó sao? Cái tên này rất hay."

Chú chó may mắn.

"Ừ." Giọng Hạ Chiêu Hàn dịu dàng: "Vì nó luôn mang lại may mắn."

Giang Úc khẽ thán phục: "Vậy tôi phải sờ thêm vài cái nữa, xia vía của chú chó may mắn."

Vì chủ của Lucky ở đây nên Giang Úc không tiện vuốt ve lâu, cậu ấy xoa đầu chú chó vài cái rồi rút tay lại, chuẩn bị chào tạm biệt.

Mặc dù đã gặp được idol mình yêu thích, nhưng lời nhờ vả của Tống Diệc Chu cũng không thể trì hoãn.

Nhưng vừa rút tay lại, chú chó Border Collie lại tiến đến, vẫy đuôi cọ vào chân cậu ấy, thấy cậu ấy định đi thì còn cắn lấy áo cậu ấy làm nũng.

Giang Úc do dự nhìn chú chó Border Collie, rồi ngẩng đầu nhìn Hạ Chiêu Hàn, hơi lúng túng.

Hình như cậu ấy bị chú chó "bám" rồi.

Hạ Chiêu Hàn hơi nhíu mày, gỡ áo Giang Úc ra khỏi miệng Lucky.

Lucky không cam lòng, bốn chân rục rịch manh động.