Mạt Thế: Tiệm Cơm Mỹ Thực

Chương 5: Trai đẹp, thái độ?

“Bánh bao súp của tôi đã cứu anh, vậy anh có nên cảm ơn tôi không?”

Nguyễn Điềm chắp tay trước ngực, ánh mắt long lanh nhìn Diệp Mặc Phong.

Diệp Mặc Phong không rõ lai lịch của Nguyễn Điềm, nhưng cô quả thực đã cứu anh.

“Cảm ơn cô, nếu không có cô, bây giờ tôi đã chết rồi.”

[Chúc mừng ký chủ Nguyễn Điềm nhận được giá trị biết ơn của Diệp Mặc Phong +6, thời gian sống sót +6 giờ.]

Nguyễn Điềm giữ lại được mạng sống, cô thở dài nhẹ nhõm, giờ đây có thời gian nhắc nhở Diệp Mặc Phong về chuyện “kẻ si tình”.

“Sao anh lại ở đây một mình?”

Nguyễn Điềm biết nguyên nhân, nhưng vẫn giả vờ hỏi.

Diệp Mặc Phong sau tận thế đã thức tỉnh khả năng vận động siêu phàm. Gia đình anh vốn xuất thân thư hương thế gia, yêu cầu người kế nhiệm phải tinh thông cầm kỳ thư họa và cả kiếm pháp.

Tài năng của anh rất cao, từ nhỏ đã là hình mẫu “con nhà người ta”.

Thành tích học tập xuất sắc, năng khiếu thể thao vượt trội, kiếm pháp đỉnh cao, từ nhỏ đã được các vị trụ trì đánh giá cao.

Diệp Mặc Phong thực sự là thiên chi kiêu tử!

Tiếc rằng, ánh mắt nhìn người lại không tốt, bị Lô Tuyết Tuyết khống chế.

Lô Tuyết Tuyết và Diệp Mặc Phong từ nhỏ đã được định hôn, là thanh mai trúc mã cùng lớn lên.

Sau tận thế, Lô Tuyết Tuyết và tình nhân của cô ta đều thức tỉnh những năng lực kém cỏi nhất.

Suốt đường đi, họ đều cần sự bảo vệ của Diệp Mặc Phong.

“Tuyết Tuyết chắc là nhất thời hồ đồ.” Diệp Mặc Phong vẫn cố giải thích cho Lô Tuyết Tuyết.

Nguyễn Điềm không chút do dự châm thêm: “Hồ đồ mà vẫn đẩy anh ra làm lá chắn cho tình nhân của cô ta?”

“Cô không thể nói về Tuyết Tuyết như vậy!” Diệp Mặc Phong tức giận trong ba giây.

Nguyễn Điềm đưa cái khay hấp trống không ra trước mặt Diệp Mặc Phong, giọng dứt khoát: “Chú ý thái độ của anh.”

“Xin lỗi.” Diệp Mặc Phong lập tức hạ giọng, cúi đầu một cách ngoan ngoãn.

Nhìn anh lúc này chẳng khác nào một chú chó lớn ngoan ngoãn.

Nguyễn Điềm kiên nhẫn khuyên nhủ: “Anh đã nghĩ đến việc cô ấy chỉ là một ả trà xanh chưa?”

Diệp Mặc Phong trợn to mắt: “Không thể nào! Tôi không cho phép cô…”

Nguyễn Điềm gõ mạnh hai lần vào khay hấp: “Trai đẹp, thái độ?”

Diệp Mặc Phong lại cúi đầu xuống: “Xin lỗi.”

Giờ thì làm sao đây?

Là đối tượng công lược đầu tiên của Nguyễn Điềm, hiện tại Diệp Mặc Phong là báu vật lớn của cô!

Nguyễn Điềm nhất định phải bám sát bên Diệp Mặc Phong, không rời nửa bước.