Vu Bạch Sương lười biếng cụp mắt xuống, chín mươi vạn linh tinh mua ma hạch cấp chín, coi như là bồi thường cho Trử Diễm.
Về phần những thứ Trử Diễm còn muốn mua, Vu Bạch Sương định thử lại lần nữa.
Nghĩ đến đây, Vu Bạch Sương theo bản năng liếc nhìn về phía phòng số mười bốn.
Trong căn phòng tối mờ, đôi mắt đỏ sẫm kia lại vô cùng nổi bật, hắn đang lặng lẽ nhìn về phía Vu Bạch Sương, cảm xúc trong đáy mắt bị ánh sáng lờ mờ che khuất.
Không ngờ Trử Diễm cũng đang nhìn mình, Vu Bạch Sương ngẩn ra, khi nhìn lại thì Trử Diễm đã dời mắt đi, như thể ánh mắt vừa rồi chỉ là ảo giác của Vu Bạch Sương.
Vu Bạch Sương suy nghĩ một chút, Trử Diễm đã chú ý đến cậu, vậy thì nhất cử nhất động của cậu sẽ bị hắn nhìn thấy, chẳng phải là đang làm chuyện xấu trước mặt người trong cuộc sao?
Vu Bạch Sương tự nhận mình không có bản lĩnh thản nhiên như vậy, cậu thu hồi ánh mắt, phân phó thị tòng kéo hết rèm che, rồi bật đèn lên.
Danh sách vật phẩm đấu giá đã được đặt sẵn trên bàn của mỗi phòng, Vu Bạch Sương liếc qua, thấy Vạn Niên Linh Thủy mà Trử Diễm định mua là vật phẩm thứ mười.
Cậu đã gây sự chú ý của Trử Diễm, nếu ra tay nữa thì hơi lộ liễu... Vu Bạch Sương không thể phủ nhận rằng bây giờ cậu hơi chột dạ.
Nhưng nghĩ theo một hướng khác, cậu đã thay đổi hai tình tiết liên quan đến Trử Diễm mà vẫn không gặp trở ngại nào, vậy người khác có thể làm được không?
Vu Bạch Sương xoay viên Truyền Tín Châu trên tay, gọi Bạch Dần dậy lần nữa.
Lần này Bạch Dần trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều, gọi một tiếng "Biểu ca" rồi hỏi: "Còn thứ gì cần ta mua giúp nữa không?"
Vu Bạch Sương ho nhẹ một tiếng, sai biểu đệ làm việc nhiều lần như vậy thật sự không tốt lắm, nhưng hiện tại cậu cũng không tìm được ai khác giúp đỡ: "Bạch Dần, ngươi thấy Vạn Niên Linh Thủy trong danh sách đấu giá chưa?"
Bạch Dần ngoan ngoãn trả lời: "Ta thấy rồi, biểu ca."
Vu Bạch Sương dặn dò kỹ lưỡng: "Lát nữa ngươi giúp ta mua Vạn Niên Linh Thủy đó, bất kể giá nào cũng phải mua được, ta sẽ sai người mang thẻ linh tinh đến cho ngươi."
"Được." Bạch Dần lập tức đồng ý, nhưng sau đó giọng nói của cậu lại có chút do dự, chậm rãi hỏi: "Nhưng mà, biểu ca, Vạn Niên Linh Thủy trong Vu gia không phải rất nhiều sao?"
Thuốc mà biểu ca uống hàng ngày đều cần dùng Vạn Niên Linh Thủy để sắc, trong hoàng thành, nhà nào cũng có thể thiếu Vạn Niên Linh Thủy, chỉ có Vu gia là không thiếu.
"Vu gia đúng là có rất nhiều, nhưng ta muốn ngươi mua Vạn Niên Linh Thủy ở buổi đấu giá này."
Vu Bạch Sương không muốn nói cho Bạch Dần lý do tại sao cậu phải mua Vạn Niên Linh Thủy, cậu biết hành động hôm nay của mình trong mắt một số người quen có vẻ rất bất thường, nếu sau này có ai hỏi thì chỉ cần nói "tự nhiên muốn mua" là có thể qua chuyện. Nhưng nếu bỏ lỡ cơ hội thử cốt truyện hôm nay, sau này muốn tìm cách kiểm chứng sẽ rất khó.
"Được, vậy ta nhất định sẽ mua được nó." Bạch Dần lập tức ngoan ngoãn đồng ý, linh cảm mách bảo cậu không nên hỏi thêm nữa.
Nhưng Bạch Dần thật sự rất tò mò.
Việc biểu ca của cậu có thể đến buổi đấu giá hôm nay đã rất bất thường rồi, lại còn mua một viên Xích Hỏa Lưu Ly Châu có thuộc tính hoàn toàn trái ngược với cậu, sau đó lại bỏ ra chín mươi vạn linh tinh mua ma hạch cấp chín.
Lát nữa lại bảo cậu mua Vạn Niên Linh Thủy bằng bất cứ giá nào—— Khoan đã!
Hình như so sánh với những hành động trước đó thì việc mua Vạn Niên Linh Thủy cũng không có gì bất thường.
Dù sao Vạn Niên Linh Thủy, biểu ca của cậu còn có thể dùng để sắc thuốc.
Bạch Dần nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng mơ mơ màng màng cảm thấy quyết định mua Vạn Niên Linh Thủy của Vu Bạch Sương cũng khá hay.
Trong sự mong chờ của Vu Bạch Sương và Bạch Dần, buổi đấu giá đã đến lượt Vạn Niên Linh Thủy được đưa lên.
Giọng nói ngọt ngào của nữ bán đấu giá vang lên từ bục đấu giá: "Bảo vật thứ hai mươi của buổi đấu giá lần này là Vạn Niên Linh Thủy, giá khởi điểm của một bình Vạn Niên Linh Thủy là ba vạn linh tinh, mỗi lần trả giá không thấp hơn một nghìn linh tinh."
Nghe xong lời của nữ bán đấu giá, mọi người không vội trả giá mà đều nhìn về phía phòng số mười ba với ánh mắt dò xét, xem Vu Bạch Sương có định trả giá hay không.
Sau ma hạch cấp chín, Vu Bạch Sương không tham gia đấu giá bất kỳ món đồ nào. Bầu không khí trong hội trường đấu giá cũng dần trở nên sôi nổi, mọi người tranh nhau trả giá.
Lần này đến lượt Vạn Niên Linh Thủy, đèn của phòng Vu đại nhân cũng không sáng lên.
Mọi người thở phào nhẹ nhõm, chuẩn bị bắt đầu trả giá.
Cho đến khi một giọng nói trong trẻo bất ngờ vang lên.
"Mười vạn linh tinh." Đèn xanh của phòng số ba lại sáng lên.