Dư Thanh Xuyên đứng trước gương, suốt mười phút mà vẫn không thể chấp nhận nổi diện mạo hiện tại của mình.
Chiều cao khoảng 1m75, cân nặng cũng tròn 175kg, chẳng khác gì một cái thùng phi béo ục ịch.
Thật ra, chỉ mập thôi cũng chẳng phải vấn đề gì quá lớn. Nhưng điều khiến người ta không thể nhịn cười là trên má trái của cậu lại có một vết bớt xanh hình trái tim. Đặt trên khuôn mặt vừa to vừa tròn của cậu, nhìn buồn cười đến lạ thường.
Trong mười phút cậu lặng lẽ sụp đổ, bất kỳ ai vào nhà vệ sinh đều không thể không nhìn đến cậu. Ánh mắt họ tự nhiên trượt lên khuôn mặt, dừng lại ở vết bớt, và thế nào cũng sẽ nở một nụ cười cố nén.
Đúng vậy, Dư Thanh Xuyên đã xuyên sách.
Thực ra thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên, bởi xuyên sách bây giờ đã quá phổ biến.
Điều oái oăm là cậu xuyên đúng vào một vai pháo hôi phản diện trùng họ trùng tên với mình. Mặc dù vậy, cậu vẫn không quá lo lắng. Chỉ cần không làm chuyện ngu ngốc, tránh xa cặp đôi nhân vật chính, cậu nhất định có thể sống sót an lành đến cuối truyện.
Nhưng điều oái ăm nhất là thời điểm cậu xuyên vào lại chẳng đúng lúc chút nào!
Trong phòng bệnh 1012, nam chính Lục Thời Minh đang ngồi bên giường, nơi anh trai thực vật của mình, Lục Thời Duy, đang nằm. Nguyên chủ – một thiếu gia mập lùn, phè phỡn, dám lấy việc điều trị cho anh trai Lục Thời Minh ra làm con tin, ép Lục Thời Minh phải đính hôn với mình.
Nếu Lục Thời Minh không đồng ý, nguyên chủ sẽ chỉ thị bệnh viện ngừng điều trị cho Lục Thời Duy.
Đúng vậy, bệnh viện tư nhân này thuộc sở hữu của cha nguyên chủ. Cậu là một công tử nhà giàu, kiêu ngạo và phóng túng.
Từ ngày nguyên chủ gặp được thực tập sinh tài giỏi Lục Thời Minh trong công ty của cha mình, trái tim cậu ta đã rơi vào vòng tay anh chàng đó. Vì thế, nguyên chủ thường xuyên viện cớ ghé qua công ty, ba ngày hai bận quấy rầy Lục Thời Minh, cuối cùng còn nảy sinh ý định chiếm đoạt anh ta.
Khi tiếp nhận ký ức của nguyên chủ, Dư Thanh Xuyên suýt nữa bật cười thành tiếng.
Cậu xuyên vào đúng lúc bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Lục Thời Minh. Đôi mắt ấy đúng là một tuyệt phẩm: dáng mắt dài, mí đôi rõ nét, hàng mi dày rợp, đôi mắt sâu hút hồn – chẳng khác gì gương mặt được tạo hình trong thế giới 2D.
Nhưng trong ánh mắt ấy lại ánh lên vẻ của một con thú bị dồn vào đường cùng, tuyệt vọng cùng cực, thậm chí còn mang theo sự hung hiểm không còn gì để mất.
Cái nhìn đó khiến Dư Thanh Xuyên giật nảy mình, vội vàng viện cớ vào nhà vệ sinh để trốn.
Trong nguyên tác, Lục Thời Minh đã đồng ý với nguyên chủ. Tuy nhiên, anh đưa ra yêu cầu là hoãn lễ đính hôn một tháng. Sau khi mặc cả, nguyên chủ hạ thời gian xuống còn một tuần. Nhưng trong tuần lễ đó, Lục Thời Minh đã gặp được nam thụ chính– một người hoàn mỹ như ánh trăng sáng dịu dàng. Nhờ sự giúp đỡ của nam thụ chính, Lục Thời Minh thoát khỏi nguyên chủ. Không những vậy, họ còn bày mưu khiến nguyên chủ bị thương phải nhập viện, không thể tiếp tục làm phiền.