Sau Khi Trùng Sinh, Được Chú Của Tra Nam Sủng Ái

Chương 81: Đưa thẳng đến đồn cảnh sát

[Tập đoàn Nguyễn thị nhất định phải đưa ra lời giải thích, nếu không, cho dù có chết đói, tôi cũng sẽ không bao giờ đến Đông Quận tiêu tiền!!]

"Chỉ mất một giờ từ khi vụ việc xảy ra. Số lượng đặt phòng của Hải Vi đã giảm hơn 80% so với trước đây! Trên mạng tràn đầy những lời chỉ trích về chúng ta!” Nguyễn Ngọc Uy tức giận nói: “Đồng thời, số lượng khách hàng chuyển đến khách sạn Tô Vân đang tăng lên, hầu như tất cả những khách hàng của chúng ta đều đến đó."

Các cổ đông cũng rất bất mãn: "Quốc Vĩ, đây là chuỗi khách sạn năm sao nội địa của chúng ta, cũng là một trong những dự án trọng điểm. Tại sao lại để xảy ra chuyện như thế này?"

Không thể phủ nhận mức độ ảnh hưởng của sự việc này đối với công ty là rất lớn.

Nguyễn Quốc Vĩ cũng trầm giọng nói: "Tôi nhất định sẽ xử lý vấn đề này và cho mọi người một lời giải thích tốt nhất!"

"Anh cả, chúng tôi luôn tin tưởng vào khả năng của anh, cũng đừng để chúng tôi thất vọng." Nguyễn Ngọc Uy nhìn chằm chằm vào ông, nhưng trong đôi mắt đen của ông ta tràn đầy tính toán và xảo quyệt......

Vừa trở lại văn phòng, Nguyễn Vãn Vãn lập tức nói với cha mình: “Chuyện này không đơn giản như vậy.”

"Ừm, cha vừa cho người đi kiểm tra."

"Sự thật là thế nào?" Nguyễn Vãn Vãn vội vàng hỏi.

“Người đàn ông say rượu được đưa đến đồn cảnh sát và nói rằng hắn chỉ say rượu. Nhưng kì lạ là thời điểm hắn vào phòng lại đúng vào giờ tuần tra an ninh. Nhân viên bảo vệ của chúng ta tuần tra cứ 5 phút một lần. Đúng thời điểm này thì những nhân viên trong phòng giám sát lại đang đi ăn.”

"Khóa cửa đâu?"

"Khóa cửa bị hỏng, nhưng theo lời người kiểm tra phòng, khóa cửa vẫn ổn khi cô ấy kiểm tra vào buổi chiều."

Chuyện này xảy ra vô cùng trùng hợp.

Thời điểm người đàn ông phạm tội tình cờ cũng rơi vào trong thời gian đó.

"Bọn họ đã chuẩn bị sẵn sàng." Nguyễn Vãn Vãn bình tĩnh nói, ánh mắt lạnh lùng: "Cha, để việc này cho con. Nữ minh tinh này là bạn của Tô Tư Nhu."

Nguyễn Quốc Vĩ nghe xong cũng đã hiểu một chút gì đó nên nhanh chóng đồng ý.

"Con phải cẩn thận."

"Vâng."

Vào thời điểm này Tập đoàn Nguyễn thị đặc biệt bất an.

Người hâm mộ của nữ minh tinh Tuyết Tuyết chặn người ở tầng dưới.

Thậm chí còn có người ném rác trước cửa công ty.

Nguyễn Vãn Vãn liên lạc với Tuyết Tuyết.

"Ôi, Nguyễn tiểu thư vẫn còn có thời gian liên lạc với một người không quen biết như tôi, thật là vinh dự." Người đối diện dùng giọng điệu âm dương quái khí nói.

"Nói cho tôi biết, cô muốn bao nhiêu?"

"Muốn bịch miệng tôi sao? Hừ, tôi chỉ muốn bồi thường tổn thất tinh thần, năm mươi triệu!"

"Không thể."

"Vậy thì không cần phải nói nữa, tôi là người nổi tiếng, khách sạn của cô trong khoảng thời gian này khiến tôi luôn có tâm trạng bất an, không biết tôi đã tổn thất bao nhiêu fan và bao nhiêu tiền." Nguyệt Nguyệt cố tình dùng giọng lo lắng: “Tôi không ngờ cô keo kiệt như vậy, cô chỉ mất tiền, còn tôi là bị tổn thương tinh thần!”

“Tôi chỉ biết năm mươi triệu, đủ để dùng quy tắc ngầm với cô năm trăm lần.” Nguyễn Vãn Vãn lãnh đạm nói.

Sắc mặt của Nguyệt Nguyệt thay đổi, cô ta hít thở thật sâu.

Làm sao con khốn này có thể biết được trong những năm đầu vào nghề cô ta đã từng...

"Nguyễn Vãn Vãn, cô không cho tôi tiền còn làm nhục tôi, đừng có quá đáng!" Nguyệt Nguyệt tức giận mắng.

Cô ta hoảng loạn cúp điện thoại, quay đầu gọi điện cho Tô Tư Nhu tố khổ. Tô Tư Nhu an ủi cô ta, nhẹ nhàng nói: "Đừng lo, đã cách đây bao nhiêu năm, ai biết được chứ? Nguyễn Vãn Vãn chỉ đang hù dọa cậu thôi, chắc là cô ta chỉ đang nghĩ là nữ minh tinh thì ai cũng làm cái đó.”

Nguyệt Nguyệt thở phào nhẹ nhõm.

Cô ta đăng nhập vào lại tài khoản của mình và nhìn thấy hơn 99+ tin nhắn và lượt thích trên đó, tâm trạng của cô ta ngay lập tức được cải thiện.

Vì sự cố này, cô ta đã có được một trăm nghìn người hâm mộ.

Vô số người khen ngợi cô ta là "nữ minh tinh dũng cảm nhất"!

Chẳng phải điều này nhanh hơn việc cô ta chăm chỉ kiếm tiền sao?

Nguyệt Nguyệt rất vui, tiếp tục bán thảm trên mạng. Khi biết người hâm mộ của mình đã đến Tập đoàn Nguyễn thị để yêu cầu giải thích, cô ta cảm thấy vô cùng sảng khoái khi có thể dễ dàng dùng trứng ném chết Nguyễn Vãn Vãn!

Sau khi cúp điện thoại, Nguyễn Vãn Vãn trực tiếp đi đến cửa công ty.

Quả nhiên, rau thối, trứng thối, những thứ bẩn thỉu khắp nơi trên mặt đất, còn có thể thấy nhiều người đang núp sau những cây cột chờ cơ hội.

Sau khi lễ tân nhìn thấy Nguyễn Vãn Vãn, cô ấy rất đau khổ nói: "Nguyễn tiểu thư, những người này thật sự rất quá đáng! Bọn họ còn muốn ném đồ vào công ty, may mà bị bảo vệ ngăn lại. Nhiều đồng nghiệp đi ra ngoài còn bị bọn họ đánh.”

Nguyễn Vãn Vãn liếc nhìn giám sát.

"Được rồi, để tôi xử lý."

Trái tay của cô bấm gọi một cuộc đến đồn cảnh sát.

Có vẻ như đã đến lúc cho bọn họ một lời cảnh tỉnh.

Cảnh sát đến rất nhanh, không lâu sau, những kẻ lén lút đó đã bị bắt.

Nguyễn Vãn Vãn nhìn bọn họ: “Là các người phá rối trật tự công ty chúng tôi sao?”

"Đừng ngậm máu phun người, tôi chỉ đi ngang qua!" Người đàn ông ngay lập tức hét lên.

Không ngờ giây tiếp theo Nguyễn Vãn Vãn lại lấy ra đoạn video giám sát.

Viên cảnh sát vẻ mặt nghiêm túc: “Anh bị tình nghi quấy rối người khác, ảnh hưởng đến công việc bình thường của họ, xả rác trước cửa công ty của người khác. Họ có camera giám sát để chứng minh điều đó!”

Họ không ngờ Nguyễn Vãn Vãn lại tàn nhẫn như vậy.

"Chúng tôi là đang thay trời hành đạo, khách sạn của cô ảnh hưởng đến sự an toàn của nữ thần Nguyệt Nguyệt, tại sao cô không đưa ra lời giải thích?" Người đàn ông này ra vẻ rất đương nhiên.

"Chúng tôi sẽ đưa ra lời giải thích. Về phần những gì anh đã làm, hãy để các chú cảnh sát thay trời lấy lại công bằng." Nguyễn Vãn Vãn bình tĩnh nói.

Bởi vì có đầy đủ bằng chứng, nên một số người đã trực tiếp bị bắt đi.

Đây là điều mà các fan cuồng không hề mong đợi chút nào.

Theo suy nghĩ của bọn họ, đó chỉ là quấy rối Tập đoàn Nguyễn thị và những người đó cho dù tức giận cũng phải bất lục chịu đựng, nhưng bọn họ thực sự không ngờ lại bị bắt!!

Một số người đã bị bắt về và giam giữ trong vài ngày, thậm chí cảnh sát còn đưa ra một thông báo đặc biệt.

Nguyễn Vãn Vãn đã chuyển tiếp thông báo và đăng trên Weibo: [Tôi hy vọng mọi cư dân mạng đều biết luật.]

Ngay khi những lời này xuất hiện, đã gây ra vô số phản ứng.

[Cô thật không biết xấu hổ!]

[Thật tuyệt vời khi có tiền, tôi không thể làm gì bạn, phải không?]

[Mặc dù họ bị bắt, tôi vẫn ngưỡng mộ tinh thần của họ đã làm những gì tôi không dám làm.]

[Không phải Tập đoàn Nguyễn thị đã nói sẽ giải thích sao? Tại sao đến bây giờ còn chưa có tin tức? An ninh khách sạn không được tốt, các người lại tham sống sợ chết, nếu có ai đó xảy ra việc gì nữa thì các người sớm muộn gì cũng sẽ vào tù.]

Cũng có những người thay Nguyễn Vãn Vãn nói chuyện.

[Tôi nghĩ Nguyễn Vãn Vãn làm đúng. Không nên đến công ty người ta gây rối, những nhân viên đó vô tội!]

Nhưng những bình luận như vậy đã nhanh chóng bị xóa ngay khi vừa xuất hiện.

Mà Nguyệt Nguyệt hẳn là đang xem Weibo, chỉ sau mười phút, cô ta lập tức chuyển tiếp weibo của cô và viết: [Nếu có vấn đề gì thì có thể nhắm vào tôi. Không cần trút giận lên người hâm mộ của tôi, họ chỉ bất bình vì tôi thôi.]

Nguyễn Vãn Vãn nhanh chóng trả lời: [Được, vậy cô có thể thay mặt họ vào ngồi xổm hai ngày.]

Nguyệt Nguyệt ngừng nói.

Một số người thậm chí còn ngang ngược hơn, tin nhắn riêng tư của cô tràn ngập những lời lẽ tục tĩu.

"Em gái!"

Nguyễn Thanh đột nhiên vội vàng bước vào.