Sau Khi Trùng Sinh, Được Chú Của Tra Nam Sủng Ái

Chương 71: Lễ đính hôn

#Lục Thục Tuyết lên tiếng về bài đăng của Nguyễn Vãn Vãn#

Lục Thục Tuyết: [Khi tôi nhìn thấy tin tức trên mạng, tôi đã bị sốc. Mặc dù tin đồn có thể tự nhiên xuất hiện nhưng tại sao chúng lại xuất hiện đột ngột như vậy? Như chúng ta đã biết, chị Tư Nhu và anh trai tôi là thanh mai trúc mã. Sau đó chị Tư Nhu đi du học, Nguyễn Vãn Vãn xuất hiện để đeo bám anh trai tôi, Nguyễn Vãn Vãn đã làm rất nhiều điều điên rồ, nên anh trai tôi không có lựa chọn nào khác ngoài việc đồng ý. Hai người chụp ảnh cưới chỉ để làm kỷ niệm. Nếu chị Tư Nhu muốn ở bên anh trai tôi, Nguyễn Vãn Vãn sẽ không bao giờ có cơ hội.”

Cô ta có hàng chục triệu người hâm mộ, chỉ một câu nói ngay lập tức thu hút rất nhiều sự chú ý.

[Thì ra sự thật là thế này! Chẳng trách tôi cảm thấy những gì Nguyễn Vãn Vãn nói rất kỳ lạ, cô ta đơn thuần như vậy sao? Đây rõ ràng đang dẫn đầu bạo lực trực tuyến.]

[Nguyễn Vãn Vãn đã leo lên đầu Lục gia mà vẫn còn nhởn nhơ sao, Lục tiên sinh sao không trực tiếp đá cô ta đi? Tôi không thích người phụ nữ này.]

[Tuyết Nhi cũng thật ủy khuất khi có một người như vậy làm chị dâu.]

Thời điểm Nguyễn Vãn Vãn đang xem Weibo của Lục Thục Tuyết thì bị Hàn Tiêu Tiêu càm ràm.

"Tớ thấy cậu quá nhẹ nhàng với bọn họ rồi! Cậu nên nặng tay hơn!” Hàn Tiêu Tiêu vô cùng chán ghét: "Cậu đã bỏ ra bao nhiêu tiền cho Lục Thục Tuyết này, nhà họ Lục ngay từ đầu không ủng hộ cô ta tham gia vào giới giải trí, cậu đã dùng hết tiền tiết kiệm để đầu tư cho cô ta!"

Tất cả những gì Hàn Tiêu Tiêu nói đều nhắc nhở Nguyễn Vãn Vãn đã từng ngu ngốc như thế nào.

Nhà họ Lục, không có một ai là tốt lành.

"Được rồi, cậu đừng quan tâm đến chuyện đó, tớ cảm thấy như thế này rất tốt. Không phải tất cả những gì tớ cần bây giờ là nhiệt sao? Những gì Lục Thục Tuyết làm bây giờ lại giống như những gì tớ muốn.” Nguyễn Vãn Vãn cong môi, tùy ý mà quyến rũ.

Lục Thục Tuyết càng đổ thêm dầu vào lửa, các cuộc thảo luận trên mạng càng trở nên căng thẳng hơn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, ngày đính hôn cuối cùng đã đến!

Nhà họ Lục đặt khách sạn lớn nhất, mời vô số doanh nhân và người nổi tiếng.

Sáng sớm, Nguyễn Vãn Vãn đã chuẩn bị sẵn sàng trong phòng thay đồ.

Cô nhìn tin nhắn được gửi đi trong điện thoại, đối phương đã lâu không trả lời, không nhịn được mím môi.

Không biết hai ngày nay Thương Thiếu Yên làm gì, cô chưa từng gặp được.

Quên đi, chắc anh sẽ không trả lời tin nhắn.

Nguyễn Vãn Vãn có chút không yên lòng, đã đến lúc này rồi chẳng lẽ kế hoạch lại thất bại?

"Nguyễn tiểu thư, đã xong rồi. " Chuyên gia trang điểm dừng lại và nhìn vào Nguyễn Vãn Vãn với vẻ kinh ngạc không giấu diếm trong mắt: " Nguyễn tiểu thư, cô là cô dâu xinh đẹp nhất mà tôi từng thấy! Chồng cô thật may mắn!”

Nguyễn Vãn Vãn nhẹ nhàng nhếch môi, ánh mắt lại lơ đãng.

Cô đang định thay quần áo thì người trang điểm lấy ra một hộp quà, mở ra bên trong là một chiếc váy trắng lấp lánh đính kim cương.

"Nguyễn tiểu thư, cô mặc cái này đi. Sáng sớm có người đưa cho tôi."

Nguyễn Vãn Vãn nhận lấy, một chiếc váy sang trọng như vậy, cô chỉ có thể nghĩ đến ...... Thương Thiếu Yên!

Cô không từ chối mà nhanh chóng thay đồ.

Khi cô bước ra ngoài, người trang điểm ngơ ngác nhìn cô.

"Cốc cốc"

Đột nhiên có tiếng gõ cửa: "Vãn Vãn, em xong chưa? Chúng ta phải chuẩn bị đón khách."

"Vào đi." Cô bình tĩnh nói.

Người đàn ông đẩy cửa vào thì nhìn thấy một cô gái mặc váy trắng trông giống như một nàng công chúa đến từ La Mã cổ đại, bắt mắt và lộng lẫy!

Hắn sững sờ.

Một lúc sau, hắn ngạc nhiên vòng tay ôm eo cô: “Vãn Vãn, hôm nay em đẹp quá! Thế nhưng, bộ váy này dường như anh không chuẩn bị cho em?”

"Tôi tự mua nó. Tôi thích cái này."

"Được rồi, em thích là được."

Nụ cười trên môi hắn thật rạng rỡ. Nguyễn Vãn Vãn xinh đẹp như vậy chắc chắn sẽ khiến hắn tăng thêm thể diện!

Nguyễn Vãn Vãn nở trên môi nở một nụ cười giả tạo chuyên nghiệp, nhưng cô lại tránh cái ôm của hắn.

Tiệc đính hôn.

Hai gia đình đáng lẽ phải đón khách cùng nhau, nhưng nhà họ Lục đến muộn.

Cha mẹ Nguyễn đều ăn mặc chỉnh tề, Nguyễn Thanh cũng vuốt keo bóng loáng, trông rất đẹp trai và vui vẻ.

"Vương tiên sinh, anh đến rồi, dạo này anh thế nào?"

"Rất tốt. Tôi nghe nói bọn trẻ sắp đính hôn. Tôi rất vui. Tôi đã chứng kiến cả hai đứa trẻ lớn lên."

"Lưu tiên sinh, anh đến rồi!"

"Ha ha, hai đứa nhỏ này thật sự là trai tài gái sắc!"

Trên mặt mọi người đều rạng rỡ niềm vui và mỉm cười không ngừng.

Nhưng đáy mắt lại đầy thăm dò.

Khi gần kết thúc đón khách thì nhà họ Lục mới khoan thai đến muộn. Lục phu nhân cũng không nói một lời xin lỗi, vẫn nhìn Nguyễn Vãn Vãn với ánh mắt kiêu ngạo.

Nguyễn Vãn Vãn nhạy bén chú ý tới Lục Thục Tuyết không có ở đây.

Xem ra quá trình lần này cũng tương tự như kiếp trước.

Kiếp trước, lúc đính hôn, Lục Thịnh đột nhiên nhận được điện thoại báo Tô Tư Nhu gặp tai nạn, nên trực tiếp rời khỏi lễ đính hôn với vẻ mặt hoảng sợ, khiến tất cả mọi người đều sững sờ.

Nguyễn Vãn Vãn cầu xin hắn đừng rời đi.

Lục Thịnh chỉ nói, chờ hắn trở về.

Lần đó Lục Thịnh đã thành công khiến Nguyễn Vãn Vãn trở thành trò cười cho toàn bộ Giang Thành!

Tất cả gom lại, cô sẽ trả lại cho Lục Thịnh gấp một ngàn lần!

Sau khi chào đón khách, quá trình chính thức bắt đầu.

Đôi vợ chồng trẻ đứng trên sân khấu, bên dưới khán đài có vô số người nổi tiếng, bầu không khí lãng mạn, trang trí sang trọng, cao cấp, khiến vô số người ghen tị. Lục Thịnh cũng là người đàn ông trong mơ của rất nhiều người phụ nữ ở Giang Thành. Lúc này bên dưới rất nhiều người đều nhìn Nguyễn Vãn Vãn với ánh mắt hâm mộ và ghen tị.

Về phía nhà họ Lục, cha Lục nhìn chung quanh cũng không thấy Lục Thục Tuyết, cau mày hỏi: "Tuyết Nhi đi đâu?"

“Tôi không biết, đừng để ý đến con bé, chúng ta đến đây là đã cho Nguyễn Vãn Vãn để thể diện rồi.” Lục phu nhân ăn mặc sang trọng, vẻ mặt khinh thường.

Cha Lục cau mày, nhưng cũng không nói nhiều.

Đúng vậy, Nguyễn Vãn Vãn được gả vào nhà bọn họ thì cũng đã phải cầu trời khấn phật rồi.

Lục Thịnh ở trên đài bắt đầu phát biểu: "Cảm ơn mọi người đã dành chút thời gian bận rộn của mình để đến dự lễ đính hôn của chúng tôi......"

Đột nhiên, điện thoại di động của Lục Thịnh reo lên.

Hắn khẽ cau mày tắt điện thoại, nhưng khi nhìn thấy tin nhắn được gửi đến, sắc mặt hắn lập tức thay đổi.

Nguyễn Vãn Vãn đứng bên cạnh nhìn rất rõ ràng.

[Anh ơi, chị Tư Nhu bị tai nạn. Anh đến đây nhanh lên! Ở bệnh viện số 1!]

Ngón tay Lục Thịnh run rẩy, suýt chút nữa đánh rơi micro.

Hắn cầm chặt micro đè xúc động xuống, đưa cho Nguyễn Vãn Vãn: "Vãn Vãn, em chủ trì trước. Anh có việc phải làm, anh đi trước.”

Những người dưới khán đài nhìn vẻ mặt thay đổi đột ngột của hắn đều có chút bối rối.

Chuyện gì đang xảy ra vậy?

Nguyễn Vãn Vãn trong mắt đầy sương mù: “Nhưng, hôm nay không phải lễ đính hôn của chúng ta sao? Anh lại đi tìm người phụ nữ đó sao?”

Trong phút chốc, tất cả mọi người đều vểnh tai lên ăn dưa.

Sắc mặt nhà họ Nguyễn càng khó coi hơn.

Lục Thịnh cắn chặt răng, nhưng không nói nhiều: "Vãn Vãn, em phụ trách trước đi, anh sẽ quay lại sớm nhất có thể.”

Nói xong hắn xoay người bỏ chạy.

Có một sự náo động tại hiện trường.

Các phóng viên đều bị sốc.

Tại buổi lễ đính hôn, chú rể lại trực tiếp rời đi? Đi tìm một người phụ nữ khác?

Đối với bữa tiệc đính hôn lần này, nhà họ Lục cũng chi rất nhiều tiền, không chỉ mời phóng viên mà còn phát sóng trực tiếp.

Lục phu nhân lúc này không khỏi cau mày, có chút không hài lòng với hành vi lúc này của Tô Tư Nhu.

Cuộc thảo luận thậm chí còn sôi nổi hơn trong khán giả.

"Lục tiên sinh thật thâm tình. Nếu thích Tô tiểu thư như vậy, sao lại muốn cưới Nguyễn tiểu thư?"

"Nếu muốn tôi nói, thì Nguyễn Vãn Vãn căn bản không xứng với Lục tiên sinh, nếu có chút xấu hổ thì nên hủy hôn!"