Tác Giả: |
Tối Cận Ái Cật Toan Lạt Phấn
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2024-11-30 23:56:50 |
Lượt Xem: |
102 |
Quản Lý: |
Minh Nguyệt
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/thap-nien-60-be-con-di-theo-me-tuy-quan-ra-hai-dao/ |
1.
Mọi người đều nói, Hạ Thấm Thấm là một cô bé có số phận may mắn.
Là con gái một trong những năm 60, bé mang giày da, uống nước ngọt, ăn sô-cô-la.
Cha mẹ, ông bà ngoại đều có công việc ổn định, không thiếu ăn thiếu mặc. Nếu đã vậy, còn phải phấn đấu làm gì, cứ thoải mái để họ xách theo bay là được.
Khi bé theo mẹ đến hòn đảo để tùy quân, Hạ Thấm Thấm bỗng phát hiện mình có thể nghe được suy nghĩ trong lòng một vài người.
“Quả nhiên là mẹ con phá gia trong truyện, ngày nào cũng chưng diện lòe loẹt, bao nhiêu tiền cũng không đủ cho họ tiêu pha.”
“Hóa ra đây là nữ phụ pháo hôi à, đẹp thì đẹp nhưng có ích gì, cuối cùng cũng không sinh nổi con trai.”
Hạ Thấm Thấm: “Tôi sẽ mách mẹ các người nói xấu bà ấy!”
...
“Nam phụ pháo hôi trông cũng đẹp trai đấy, tiếc là cưới phải một bà vợ phá gia.”
“Nhân vật nam phụ này sau này sẽ thành đại lão, mình có nên sớm đi ôm đùi anh ta không nhỉ?”
“Hừ, cho dù anh có quyền cao chức trọng thì sao, cuối cùng vẫn không sinh nổi con trai!”
Hạ Thấm Thấm: “Tôi sẽ mách cha tôi!”
Từ lời kể của con gái, khi biết mình bị gán nhãn là nam phụ, nữ phụ pháo hôi, Hạ Quân Sơn và Mạnh Ngọc Phỉ đều tức giận...
Mặc kệ là nhân vật chính hay gì, đừng hòng phá hủy cuộc sống hạnh phúc của gia đình bọn họ!
Để thoát khỏi kết cục pháo hôi, hai vợ chồng bắt đầu dốc sức làm việc, chỉ cần đủ mạnh mẽ, không ai có thể xem họ như pháo hôi được nữa.
Vậy là, bé con Hạ Thấm Thấm lại có thể yên tâm nằm dài chơi đùa, còn việc đấu với người xấu cứ để cha mẹ lo! Nhiệm vụ quan trọng nhất của trẻ con là ăn ngoan, ngủ giỏi!
2.
Theo mẹ từ Hải Thị đến hòn đảo nơi cha công tác, ông bà ngoại và cậu đều nghĩ bé sẽ phải chịu khổ. Nhưng Hạ Thấm Thấm lại chẳng cảm thấy vậy chút nào.
Ở đây không có sô-cô-la ngon, nhưng lại có vô vàn loại trái cây: thơm, dừa, xoài... Bé ăn mỗi ngày một loại mà vẫn chưa hết.
Ở đây không có sở thú, nhưng mỗi lần đi bắt hải sản lại nhìn thấy vô số sinh vật nhỏ: cua, ốc biển, vỏ sò sặc sỡ... nhặt mãi không hết!
.