Sò Nhỏ Của Ác Thần

Chương 8

Herbert dường như đã biến mất, để lại không gian xung quanh chìm trong sự im lặng đáng sợ.

Sự tĩnh lặng này càng làm Sở Huyền thêm lo lắng. Cậu nhớ rõ, trước khi Tử Thần phương Tây xuất hiện, không khí cũng yên tĩnh đến mức kỳ lạ như vậy.

Thời gian trôi qua chậm chạp như cả một thế kỷ. Có vẻ như thủ lĩnh đám ác quỷ đáng sợ kia đã rời đi rồi.

Sở Huyền giãy giụa hồi lâu, nhón tay nhéo nhẹ mép vỏ xác của mình, khẽ mở ra một khe nhỏ.

Vừa mở ra, cậu liền rón rén ngẩng đầu lên, cẩn thận quan sát tình hình bên ngoài.

Ngước mắt nhìn, cậu lập tức đối diện với một đôi mắt đỏ băng lãnh, sâu thẳm.

Người nọ vô tình liếc qua hướng cậu, ánh mắt đó khiến Sở Huyền cảm thấy toàn thân như đông cứng lại.

Cậu vừa rồi… như thể đã trực tiếp đối mặt với cái chết vậy...

Theo phản xạ tự nhiên, Sở Huyền vội khép kín vỏ xác, rúc sâu vào lớp vỏ màu lam của mình. Trong lòng cậu bắt đầu lẩm bẩm niệm Đại Bi Chú, tự nhủ rằng đây là để chuẩn bị cho kiếp sau tìm được một thân phận tốt hơn.

Đột nhiên, cậu cảm thấy bản thân bị nhấc bổng lên khỏi mặt đất.

Lớp vỏ bảo vệ của cậu đã bị một luồng ánh sáng đỏ rực mạnh mẽ xé toạc.

Con ác quỷ kia đã lật tung lớp “màng bảo hộ” của cậu rồi.



Hughes lúc này mới thấy rõ hình dáng nhỏ bé của Sở Huyền.

Một thân hình bé xíu, mềm mại, vùi đầu rúc trong vỏ xác. Đôi chân ngắn nhỏ co quắp lại, dáng vẻ hết sức tội nghiệp.

Hughes nheo mắt, đôi mắt đỏ thẫm đầy lạnh lẽo chăm chú nhìn Sở Huyền. Giọng hắn vang lên, băng lãnh mà uy quyền: “Ngươi, là thứ gì?”

Một sợi khói đỏ quét nhẹ qua đầu nhỏ của Sở Huyền.

Sở Huyền sợ đến mức run rẩy, đành nhận mệnh ngẩng đầu lên, lộ ra đôi mắt đen láy, to tròn như hai quả nho sáng ngời, trong veo mà ngập nước. Đó là dấu vết nước mắt cậu vừa bị dọa đến suýt trào ra.

Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn của Sở Huyền làm đôi môi đỏ hồng càng thêm nổi bật. Gương mặt mềm mại đáng yêu ấy khiến bất kỳ ai nhìn vào cũng có cảm giác vừa thương vừa buồn cười.

Hughes đưa tay, sợi khói đỏ tách làm hai nửa, nhẹ nhàng bóp lấy khuôn mặt nhỏ của Sở Huyền. Làn da mềm mịn lập tức bị bóp đến đỏ lên.

Sở Huyền vốn dốc lòng muốn trở thành một ác long mạnh mẽ, lúc này chỉ biết cúi mặt, bặm chặt môi.

Cậu đang cố nén để không bật khóc.

Cậu nhất định không thể khuất phục trước ác quỷ và thế lực tà ác này!