[Mau đi thôi, nhìn cậu ấy vẫn thấy rất tức giận.]
[Nhịn đi, bây giờ cậu ấy là bệnh nhân, không thể đánh được!]
"…"
Cửa phòng nhẹ nhàng khép lại, tiếng kim đồng hồ tích tắc vang lên trong không gian, ánh nắng rọi vào, làm nổi bật những hạt bụi nhỏ lơ lửng trong không khí, mùi hương hoa huệ nhè nhẹ thoảng qua.
Khung cảnh yên tĩnh như thể mọi chuyện vừa rồi chỉ là ảo giác.
Hứa Thanh Xuyên im lặng vài giây, gọi bác sĩ đến, cảm thấy cần làm một lần kiểm tra nữa.
Sau khi kiểm tra sơ bộ, bác sĩ đứng bên giường: "Các kết quả đều bình thường."
Hứa Thanh Xuyên: "Chấn động não có khả năng gây ra ảo giác thính giác không?"
Bác sĩ ngẩn ra, sau đó lắc đầu: "Dựa trên tình trạng của cậu, không có khả năng này."
Hứa Thanh Xuyên nhíu mày, một lúc sau, anh bỗng hỏi: "Khoa tâm lý nằm ở tầng mấy?"
Bác sĩ: "???"
Trong phòng tư vấn tâm lý, không gian được thiết kế ấm áp, mang lại cảm giác thoải mái và yên tâm.
Hứa Thanh Xuyên ngồi trên ghế sô pha, chân vắt chéo, ngón tay nhẹ nhàng xoay chiếc tách, hỏi bác sĩ đối diện: "Kết quả thế nào?"
Bác sĩ tâm lý lướt qua bản ghi chép trong tay, ngẩng đầu nhìn chàng trai trẻ lịch lãm và nhã nhặn trước mặt. Có chút bất ngờ khi người như anh lại mang tâm lý có xu hướng cố chấp.
Nhưng qua nhiều năm gặp đủ kiểu bệnh nhân, bác sĩ cũng hiểu rằng người xuất thân từ gia tộc lớn thường ít nhiều có vấn đề, đúng là không thể nhìn bề ngoài mà đánh giá. Rất nhanh, ông che giấu sự ngạc nhiên và thông báo kết quả.
"Tình trạng tâm lý của cậu rất tốt, các chỉ số đều bình thường, nhưng có một số vấn đề nhỏ về tâm lý." Bác sĩ tâm lý dừng lại, tiếp tục: "Cậu thuộc kiểu người có xu hướng nhân cách cố chấp."
Với kết quả này, Hứa Thanh Xuyên không ngạc nhiên. Không ai hiểu rõ nội tâm của mình hơn anh.
Đặt tách trà xuống, anh cảm ơn bác sĩ, sau đó rời đi.
Vừa nãy anh đã thử nghiệm, ngoài Khương Tinh Thiển, anh không nghe được tiếng lòng của bất kỳ ai khác.
Nếu vấn đề không nằm ở anh, vậy chỉ có một khả năng.
Chuyện này liên quan đến Khương Tinh Thiển.
Phòng VIP trong bệnh viện tư như một căn hộ cao cấp. Đẩy cửa vào, anh ngay lập tức nhìn thấy Khương Tinh Thiển đang ngồi trên ghế sô pha, gọi video với ai đó.
"… Đừng tưởng tôi không biết hai người đang định làm gì! Muốn đến đây để xem tôi và Hứa Thanh Xuyên ra sao hả? Không có cửa đâu!"
Khương Tinh Thiển cầm điện thoại đổi tư thế, khóe mắt thoáng thấy bóng dáng người đứng bên, giật mình, tay cầm điện thoại lỏng đi, "bốp" một tiếng, chiếc điện thoại rơi xuống đất.