"Tỳ nữ Thanh Nhi tham kiến Vương phi!"
Khi nha đầu thô sử bước vào, Hàn Xuân và Đông Hạnh hối hận đến xanh cả ruột. Chỉ trách lúc đó tại sao lại lười biếng bảo nàng ấy vào dâng trà.
Giờ thì nha đầu này sắp từ gà rừng hóa phượng hoàng, trở thành người được sủng ái nhất Tây Uyển. Tân Vương phi hào phóng như vậy, chắc chắn sẽ thưởng không ít đồ tốt!
Khương Hoàn thấy nha đầu trước mắt ăn mặc khác xa với Hàn Xuân và Đông Hạnh, liền hỏi: "Ngươi đang làm việc ở đâu?"
Thanh Nhi đáp: "Tỳ nữ là nha đầu thô sử ở Tây Uyển, làm những việc như quét dọn, giặt giũ."
Khương Hoàn lại hỏi: "Vậy sao ngươi lại vào đây?"
Thanh Nhi sợ hãi nhìn Hàn Xuân và Đông Hạnh, lắp bắp đáp: "Lúc nãy... thân thể Hàn Xuân và Đông Hạnh tỷ tỷ có hơi khó chịu, liền nhờ tỳ nữ vào dâng trà cho Vương phi."
Khương Hoàn gật đầu: "Hóa ra là vậy!"
Nàng nhìn về phía Hàn Xuân: "Thưởng đi!"
Hàn Xuân gật đầu, ôm chiếc hộp đầy trang sức bước đến trước mặt Thanh Nhi, nói: "Vương phi thương xót hạ nhân, trong hộp này toàn báu vật, ngươi có thể tùy ý chọn một món."
"Không!" Khương Hoàn mỉm cười: "Tất cả đều cho nàng ấy!"
Hàn Xuân sợ đến suýt làm rơi chiếc hộp.
Chiếc hộp đầy trang sức này đủ để nàng ta và gia đình sống sung túc cả đời! Thế mà lại rơi vào tay nha đầu kia!
Thanh Nhi chưa từng thấy cảnh tượng này, vừa sợ vừa xúc động đến mức quỳ xuống: "Những thứ này quá quý giá, tỳ nữ không dám nhận!"
Khương Hoàn: "Ngươi cứ yên tâm nhận đi!"
Hàn Xuân cũng nháy mắt ra hiệu: "Vương phi đã bảo nhận thì cứ nhận, đừng không biết điều mà làm Vương phi tức giận."
Thanh Nhi run rẩy chìa tay, cuối cùng chỉ lấy một đóa hoa nhỏ bằng lụa màu đỏ thắm trong hộp.
"Đa tạ Vương phi! Tỳ nữ chỉ lấy món này, những thứ khác thật không dám nhận!"
Khương Hoàn cười nhẹ: "Ngươi đúng là người thật thà. Thôi, theo ý ngươi vậy!"
Hàn Xuân lườm Thanh Nhi một cái, tức đến nỗi không nói nên lời, chưa từng thấy ai ngu ngốc như vậy!
Nàng ta vốn định chờ Thanh Nhi được thưởng rồi sẽ tìm cách vòi thêm một chút.
"Vương phi nói đúng, Thanh Nhi từ trước đến nay làm việc chăm chỉ, không tham lam. Nếu Vương phi thích, chi bằng để nàng ấy ở lại hầu hạ bên cạnh người."
Khương Hoàn chỉ cười, không nói.
Loại người không bao giờ lười biếng, có trách nhiệm cao, lại thích xen vào chuyện người khác, không tham lợi nhỏ thế này nàng giữ lại làm gì? Để phá hỏng kế hoạch của nàng à?