Minh Tinh Đỉnh Cấp Đến Đây!

Chương 7: Ước mơ

Một đêm nọ, tiếng hét lớn vang lên từ phòng của Tùy Vân: "Vi Vi, dậy mau, dậy mau! Cậu xem cái này này!"Chưa kịp hoàn hồn, Bạch Vi đã bị cô bạn kéo xềnh xệch lại gần, áp mặt vào màn hình điện thoại. Đó là thông tin về một chương trình thực tế tuyển chọn nhóm nhạc nữ tên là "Thiếu nữ thần tượng".

Tùy Vân lắc lắc vai cô: "Trên này ghi tuyển nữ từ 16 đến 30 tuổi với mấy cái yêu cầu nhỏ khác, tớ thấy cậu phù hợp đấy. Trình độ hát nhảy của cậu cũng rất tốt!"

"Bình thường tớ chỉ tự tập cho vui thôi, sợ là không bằng những trainee có hệ thống từ đầu. Vả lại, sắp bắt đầu kỳ nghỉ hè, mình còn phải về nhà," nói thật, Bạch Vi cũng muốn tham gia thử một lần. Mẹ cô không sử dụng Weibo nên dù cô tham gia cũng không bị bắt gặp.

Tùy Vân: "Cậu đừng lo! Từ đây đến vòng sơ khảo còn 2 tuần, cậu có thể tập luyện. Chuyện về nhà, cậu cứ nói với cô Bạch rằng cậu đi làm thêm đi. Dù sao, cậu cũng hay về mà." Thấy cô đắn đo, cô ấy lại nói thêm: "Cơ hội này không dễ dàng mới có. Nếu cậu cứ sợ đông sợ tây, khi nào mới làm được điều cậu thích chứ? Tớ biết cậu vẫn chưa từ bỏ giấc mơ đó."

"Cậu nói đúng," Bạch Vi thở dài. "Nếu không thử, mình sẽ không bao giờ biết được chuyện gì sẽ xảy ra. Mình không muốn sống trong sự tiếc nuối."

Tùy Vân mỉm cười, đôi mắt sáng lên như thể vừa nhìn thấy một tia hy vọng: "Thế cậu quyết định rồi nhé! Không được đổi ý!"

Hai tuần trôi qua rất nhanh. Buổi casting diễn ra rất suôn sẻ, có rất nhiều trainee đến, hầu hết đều đã được quản lý bởi các công ty lớn như Văn Châu, Hoa Nhạc,... Có vẻ như chỉ có mình cô là thực tập sinh tự do. Không biết sau khi tham gia chương trình, mọi chuyện sẽ như thế nào. Hai ngày sau, thông báo kết quả được gửi đến: Bạch Vi đã đậu casting và được nhận lịch trình tiếp theo.

Tùy Vân rất vui khi nghe tin đó, cô ấy đã chuẩn bị đồ đạc cho cô rất nhiều, miệng còn luôn nói: "Cuối cùng cũng có một người bạn thân làm minh tinh nổi tiếng!"

Bạch Vi: "Tớ còn chưa tham gia nữa."

Tùy Vân: "Nhìn đi, khuôn mặt này, thân hình này, tài năng này. Cậu không nổi tiếng, tớ làm chó luôn! Cậu đừng xem thường mắt nhìn của bà trùm giới giải trí tương lai đấy."

Bạch Vi: "................."

Một tuần sau, Bạch Vi chính thức đến khu vực quay hình. Đây là một khu đất rộng rãi, được chương trình mới xây dựng gần đây, với đầy đủ các tiện nghi như phòng ăn, ký túc xá và phòng nghỉ. Điều kiện đãi ngộ thật sự rất tốt. Ký túc xá được thiết kế rộng rãi và sạch sẽ, mỗi phòng có sáu giường.

Lúc cô đang đánh giá căn phòng, bên cạnh đột nhiên nghe tiếng gọi:

"Chị ở phòng này ạ?"

Bạch Vi quay lưng lại, nhìn thấy một cô gái khoảng 17 tuổi, thấp hơn cô, trông khá xinh xắn. "Đúng thế, chị ở giường A, còn em?"

"Oaaaa, chị xinh thật đấy! Em tên là Lê Hiểu Đường, em ở giường B ạ." Cô bé nhìn cô bằng đôi mắt lấp lánh.

"......Cảm ơn em, chị tên Bạch Vi." Cô lịch sự đáp.

Một lát sau, bốn người khác lần lượt bước vào phòng: Trần Minh Hi, Tống Nghệ Lam và Lâm My – tất cả đều là thực tập sinh của công ty truyền thông Vân Tước. Người cuối cùng là Chu Lâm.

Bạch Vi đã từng nghe tên vị tiền bối này. Chu Lâm là người lớn tuổi nhất trong số sáu người và từng ra mắt trong một nhóm nhạc ở Hàn Quốc. Nhóm hoạt động khoảng ba năm sau đó tan rã mà không để lại tác phẩm ấn tượng nào.

Sáu người bắt đầu chào hỏi nhau.

Trần Minh Hi: "Chào mọi người, em là Trần Minh Hi, 18 tuổi, là trainee của công ty truyền thông Vân Tước. Thời gian thực tập là 1 năm."

Tống Nghệ Lam: "Còn em là Tống Nghệ Lam, 21 tuổi, cũng là trainee cùng công ty với Hiểu Hi, thực tập được 5 năm."

Lê Hiểu Đường: "Em là Lê Hiểu Đường, 17 tuổi, cũng là trainee 2 năm của Vân Tước."

Lâm My: "Em là Lâm My, 19 tuổi, cũng là trainee 2 năm của Vân Tước."

Chu Lâm nhìn xung quanh rồi lên tiếng: "Chị là Chu Lâm, là..." Chu Lâm còn chưa nói hết, Lê Hiểu Đường đã hưng phấn hét lên: "Em biết chị! Chị thuộc nhóm EXD phải không ạ? Em thích chị lắm đó!."