Theo Quân Vị Hôn Phu Muốn Đổi Hôn, Quay Đầu Gả Cho Thủ Trưởng

Chương 31

Lưu Thanh Nguyệt nghe vậy không cảm thấy uất ức. Cô biết mình đã gây sự, nhưng Lữ trưởng không trách mắng mà còn hỏi ý kiến cô, như thế đã là quá đủ.

Trong khi đó, Lưu Uyển Uyển ngậm miệng, không dám cãi lại chỉ huy cấp cao. Nhưng trong lòng, cô tức đến mức muốn hét lên.

Lưu Thanh Nguyệt cúi đầu, giọng nghẹn ngào: “Tôi bỏ tất cả để theo quân, ai ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này. Nếu giờ trở về làng, tôi sẽ không sống nổi với lời bàn tán của họ hàng.”

Không muốn quay về chịu đựng những lời mỉa mai, cô quyết định ở lại. Với kinh nghiệm từ kiếp trước, cô tự nhủ rằng mình sẽ không đi vào vết xe đổ.

“Nếu cấp trên đã hỏi ý kiến, thì tôi chỉ mong quân đội giúp tôi tìm một người chồng khác!”

Lời nói của cô khiến cả Lữ trưởng và Lục Phong Đình sững người. Sau đó, họ phá lên cười.

Lưu Uyển Uyển thì giận sôi máu, thầm mắng: “Cô ta nghĩ quân đội là nơi cấp phát chồng hay sao? Nực cười!”

Lúc này, Lục Phong Đình ngừng cười, ánh mắt nghiêm túc: “Nếu vì tôi mà cô bị ảnh hưởng danh tiếng, vậy thì tôi sẽ chịu trách nhiệm. Tôi năm nay 23 tuổi, vẫn độc thân. Nếu cô đồng ý, chúng ta có thể kết hôn!”

Câu nói này khiến Lưu Uyển Uyển chết lặng. Cô không thể tin nổi Lưu Thanh Nguyệt, người cô luôn khinh thường, lại được phó đoàn trưởng để mắt tới!

Lưu Thanh Nguyệt đã sớm biết Lục Phong Đình sẽ đưa ra lời đề nghị đó, liền gật đầu đồng ý: "Được thôi."

Chu Hà Sơn nghe thấy Lưu Thanh Nguyệt đồng ý, không khỏi siết chặt nắm tay. Lưu Thanh Nguyệt rốt cuộc có gì đặc biệt để khiến phó đoàn trưởng đích thân ngỏ lời cầu hôn cô?

"Phó đoàn trưởng đã nói thế, thì cứ vậy đi, miễn là được theo quân, không phải quay về là tốt rồi. Chứ trở về trong tình cảnh này, tôi còn mặt mũi nào gặp người khác nữa. Thà chết còn hơn!"

Dứt lời, Lưu Thanh Nguyệt cố tình diễn thêm, lấy tay lau nhẹ vài giọt nước mắt.

Lữ trưởng chứng kiến tình hình, trong lòng không khỏi nghĩ rằng Chu Hà Sơn thật không đáng tin cậy. Một cô gái từ xa xôi tới đây để theo quân, vậy mà ngay ngày đầu tiên lại bị anh ta tuyên bố hủy hôn, còn muốn cưới chính em gái của vị hôn thê mình. Ai có thể chấp nhận nổi chuyện này? Một điều khác làm ông băn khoăn là tại sao em gái của cô gái này lại cũng đi theo quân? Phải chăng mọi thứ đã được sắp đặt từ trước?

Lữ trưởng, người từng trải qua bao biến cố, từng cầm súng ra trận, dễ dàng nhìn ra Chu Hà Sơn và Lưu Uyển Uyển chẳng phải dạng người tử tế. Hai kẻ này thực sự là một cặp đôi hoàn hảo. Trong khi đó, Lục Phong Đình và Lưu Thanh Nguyệt lại có vẻ rất xứng đôi, một người tuấn tú, một người kiều diễm.

Lữ trưởng cảm thấy Lưu Thanh Nguyệt là một cô gái thông minh, hoàn toàn xứng đáng với vị phó đoàn trưởng mà ông vô cùng quý trọng. Khi ông nghĩ vậy, Lưu Thanh Nguyệt cũng quay lại nhìn Lục Phong Đình.

Kiếp trước, cô đã kết hôn với người đàn ông này. Thói quen sống của anh rất tốt, và điều quan trọng nhất là anh luôn đối xử tử tế với cô. Thế nhưng, kiếp trước cô lại ngu ngốc, dành hết tâm tư cho Chu Hà Sơn – một kẻ không đáng tin, khiến cô không thể trân trọng tình cảm của Lục Phong Đình.