Đối với Thích Diễm Tiết Tử Mộc hiểu biết cũng không nhiều, rốt cuộc trừ bỏ việc thiếu chút nữa trở thành vợ chồng, thì hai người cũng không có bất luận giao tiếp gì. Bất quá Thích Diễm đã bị không ít ánh nhìn của mấy nghệ sĩ nổi tiếng, đời trước thật ra nháo đến một ít chuyện bát quái, cũng truyền đến tai Tiết Tử Mộc.
Chuyện này bị nói đến vô cùng chua xót, Tiết Tử Mộc nhìn mấy báo mạng đưa tin nhịn không được thổn thức một chút. Tin đồn không gì khác ngoài chuyện Thích Diễm bị người vợ kết hôn hai năm đội nón xanh.
Đời trước Tiết Tử Mộc kiên quyết không chịu gả cho Thích Diễm, về sau Thích gia lại lựa chọn Khúc gia Khúc Phỉ, lúc sau hai người thuận lợi kết hôn. Khúc Phỉ là một nghệ sĩ, dựa vào thế lực của nhà họ Thích từ diễn viên tuyến 3 đã đi thẳng một đường đến nơi có đầy ánh hào quang và tiếng tung hô. Mà trong hai năm bởi vì nhìn thấy trên người Khúc Phỉ có không ít vết thương, bị truyền thông hỏi thăm Khúc Phỉ cũng không có lộ ra bất hoà gì, Thích gai cũng đối với Khúc gia giúp đỡ cũng nhiều, vì thế tin đồn ngược đãi liền ít đi rất nhiều.
Nhưng ngày vui chống tàn, 2 năm sau đột nhiên hai người họ ly hôn, Thích gia không chút khách khí mà ném Khúc gia ra ngoài, người ngoài giới tức khắc sôi nổi suy đoán có phải hay không Khúc phỉ vẫn luôn nhẫn nhục chịu đựng, hiện giờ đã nhịn không nổi nữa mới quyết định ly hôn.
Có lẽ do dư luận bị mê hoặc bởi những lời đồn này, Khúc Phỉ cư nhiên nửa thật nửa giả mà đối với truyền thông tỏ vẻ Thích Diễm tuy rằng không có sở thích ngược đãi, nhưng có chướng ngại tâm lý rất lớn, hơn nữa nói hắn không tôn trọng mình, vì chịu đựng không nổi nữa mới lựa chọn ly hôn.
Khúc Phỉ vừa nói xong quần chúng ăn dưa tức khắc ồ lên. Tuy rằng lời đồn về Thích Diễm ngược đãi có không ít, nhưng đều là từ mấy paparazzi cùng mấy nhà báo nhỏ truyền ra, dùng lời nói bóng gió này bắt tội Thích gia. Nhưng hiện giờ có Khúc Phỉ chính là một nạn nhân trong hot search này, mọi người đều tin chắc đây là sự thật, tức khắc liền có truyền thống đến thêm cho náo nhiệt.
làm độ chú ý của Khúc Phỉ tăng lên rất nhiều, nhưng hắn còn chưa kịp cao hứng, Thích gia đã đem hắn đạp xuống đất.
Thích gia trực tiếp công bố bằng chứng hắn nɠɵạı ŧìиɧ, cùng với hạng mục Thích gia mang Khúc gia tham gia, kết quả thì Khúc gia đã ngấm ngầm bòn rút tiền dự án, bên Thích gia tỏ vẻ sẽ suy xét đến sự nghiệp của Khúc gia nên tính toán không công khai, chỉ cho hai người ly hôn trong hoà bình, nhưng mà Khúc Phỉ lại đối với Thích Diễm cùng Thích gai tiến hành công kích, bẻ cong sự thật. Một khi đã như vậy, bọn họ cũng không cần hạ thủ lưu tình, tiêos theo sẽ khởi tố Khúc Phỉ cùng với Khúc gia tội phỉ báng, bôi nhọ danh dự người khác cùng tội tham nhũng.
Trận chiến bỗng nhiên xoay ngược có thể nói là một vở diễn có một không hai, chuyện này ầm ĩ rất lớn, còn Tiết Tử Mộc cơ hồ không để ý chuyện trên mạng lắm, một lòng chỉ biết viết tiểu thuyết.
Chuyện này quần chúng ăn dưa lưu truyền rộng rãi, nhất trí kết luận trừ bỏ bên ngoài Khúc Phỉ tìm đường chết, còn có Thích Diễm tám phần có tính lãnh đạm kia.
Chuyện ngược đãi gì đó nếu Khúc Phỉ đã phủ nhận, hiển nhiên là giả, đến nỗi Khúc Phỉ nói hắn có chướng ngại về mặt tâm lý, trừ bỏ ngoài ý muốn mà bị thương thành thái giám, thì không có gì y học không trị được. Thích gia có tiền như vậy, căn bệnh chướng ngại tâm lý về mặt kia của Thích Diễm không đáng ngại, vấn đề tâm lý càng đáng quan tâm hơn. Nghe nói Thích Diễm mắc bệnh sạch sẽ rất nặng, cũng không có tiếp xúc thân thể với người khác, phỏng chừng đây là nguyên nhân chính gây ra tính lãnh cảm của hắn.
Quần chúng xung quanh phân tích đến thập phần đúng đắn, mà biểu hiện lúc sau của Thích Diễm cũng chứng minh chuyện này là chính xác...........Cho đến khi trước lúc Tiết Tử Mộc sống lại, hắn vẫn duy trì tình trạng độc thân của mình.
Đời này Tiết Tử mộc lựa chọn cùng Thích Diễm kết hôn, cũng là suy xét đến điểm này. Nếu Thích Diễm có tính lãnh cảm, thì sau khi hai người kết hôn thì cũng là vợ chồng trên danh nghĩa, cũng không có bất kỳ vấn đề gì. Dựa theo đời trước Thích gia chọn người cũng rất tuỳ ý, bản thân Thích Diễm cũng không có bất luận yêu cầu về tình cảm gì cả, mà là giống như hoàn thành nhiệm vụ mà người trong nhà yêu cầu. Như thế xem ra, Tiết Tử Mộc gả cho Thích Diễm mà nói, vừa lúc giống với y cậu. Tiết Tử Mộc dựa vào chuyện này để thoát khỏi Tiết gia, mà Thích Diễm muốn mượn chuyện này trấn an người lớn trong nhà, mặt khác về phương diện kia thì hai người không cần cho lắm, hoàn toàn không cần chạm mặt nhau. Hơn nữa Tiết Tử Mộc cam đoan mình sẽ không nɠɵạı ŧìиɧ, cậu hiện tại không có tâm tư nghĩ đến chuyện yêu đương.
Bất quá chính xem như dụng tâm kín đáo mà tiếp thu "Người chồng" này, trong lòng Tiết Tử Mộc nhiều ít vẫn là đối với người đàn ông này có chút áy náy. Chỉ là Thích Diễm thoạt nhìn cũng không thiếu thứ gì, cũng không biết nên đền bù cho hắn ở chỗ nào.
Tiết Tử Mộc tuỳ ý để nhân viên trang điểm thao tác trên mặt mình, nhắm mắt lại nghĩ chuyện chính.
"Tôi nhiều năm trang điểm cho nhiều người như vậy, chưa thấy da mặt nào đẹp như Tiết thiếu gia a! Những mình tinh với tiểu thịt tươi kia so với cậu còn kém xa a. Tiết phu nhân ngài xem xem có vừa lòng không?" Trên mặt trang điểm nhẹ, hết thảy kết thúc việc trang điểm, người trang điểm đứng một bên đánh giá Tiết Tử Mộc, vô cùng vừa lòng.
Diêu Nguyệt nghe được chuyên viên trang điểm khen Tiết Tử Mộc, tươi cười trên mặt bỗng nhiên ảm đạm, nhưng nhìn bộ dáng Tiết Tử Mộc mở mắt ra đứng lên, vẫn là nhịn không được hô hấp dừng một chút, chỉ có thể tán thành lời khen đối phương vừa nói: "Tử Mộc xác thật lớn lên xinh đẹp vô cùng."
Chuyên viên trang điểm nghe ra lời khen không mặn không nhạt của Diêu Nguyệt, lòng vui sướиɠ vì vừa tạo ra tác phẩm xinh đẹp tức khắc thu lại, trong lòng biết "Tiết thiếu gia" này cũng không thân với bà ta, trong lòng hơi tiếc hận, mặt ngoài một lời cũng không thèm nói.
Tiết Lệ tuy rằng ngoan độc, nhưng bề ngoài vẫn là một tên vô cùng thân sĩ, bằng không lúc trước từ một tên nghèo hèn cũng có thể câu tiểu thư Diêu gia đến tay. Mà mẹ Tiết Tử Mộc là điển hình của mỹ nhân Giang Nam, mày liễu mắt hạnh, môi tựa anh đào, dịu dàng lại hiểu lòng người.
Tiết Tử Mộc có thể nói là kế thừa toàn bộ ưu điểm của mẹ mình, ngũ quan không có chỗ nào là không tinh xảo xinh đẹp, cơ hồ tìm không thấy nữa phần tỳ vết. Gương mặt cậu giống như hoa đào tỏng gió xuân, nhưng lại sắc bén hơn mẹ mình một chút, đôi mắt phượng lại giống Tiết Lệ, nhưng so với Tiết Lệ càng xinh đẹp càng sáng người hơn.
Tuy rằng dùng từ "Xinh đẹp" trên người một người đàn ông cũng không thích hợp, nhưng muốn hình dung gương mặt Tiết Tử Mộc, lại chỉ có thể sử dụng hai từ "Diễm lệ" là thoả đáng nhất.
Tiết Tử Mộc nhìn chính gương mặt mình trong gương, nghĩ thầm đời trước sở dĩ Thích gia chọn cậu hơn phân nửa chính là bởi vì gương mặt này, mà cái người tên Khúc phỉ kia là một diễn viên, diện mạo lại do ra kém hơn Tiết Tử Mộc, nhưng cũng không tính là xấu.
Không biết là do người khác lựa chọn hay đích thân Thích Diễm chọn, nếu đúng như vậy, thì người kia khẳng định là một tên cuồng mặt đẹp.
Tiết Tử Mộc có chút tuỳ tiện nghĩ, bên kia Diêu Nguyệt đã tiễn chuyên viên trang điểm ra về, chuẩn bị mang Tiết Tử Mộc đi dự tiệc.
Bọn họ ở cửa vừa lúc gặp Tiết Lâm vừa dạo phố trở về, Tiết Lâm nhìn đến Tiết Tử Mộc đnag cúi đầu, tóc mái che hơn nữa gương mặt, một thân dáng vẻ quê mùa áo thun quần jeans trước kia hoàn toàn hệt như hai người khác nhau, trực tiếp kinh ngạc há to miệng.
"Mày là..........Cái đồ nhà quê kia sao?!"
Tiết Tử Mộc không có trả lời, bỏ qua lời nói của cô ta. tiết lâm lần này lại không nổi điên, bởi vì cô ta vẫn còn chấn động vì nhan sắc của Tiết Tử Mộc.
"Được rồi, Lâm Lâm, đừng đứng đờ ra đó." Diêu Nguyệt trong lòng biết rõ con gái bà ta coi trong nhất là gương mặt, cái này trong lòng khẳng định là không thoải mái, nhưng cũng không có biện pháp, chỉ có thể vỗ vỗ bả vai cô ta: "mẹ đưa Tử Mộc ra ngoài, con cùng em trai dùng cơm tối đi."
Thẳng đến khi Tiết Tử Mộc cùng Diêu Nguyệt lên xe mà đi, Tiết Lâm còn đứng ở cửa. Nhưng sau khi cô ta vượt qua cú chấn động lúc nãy, lại nhịn không được cắn răng nói: "Rõ ràng là có một nữa dòng máu giống nhau, dựa vào cái gì nó so với mình đẹp hơn!"
Tiết Lâm căm giận mình thì Tiết Tử Mộc cũng không biết, lần này cậu lại nhìn phong cảnh chạy như bay bên ngoài,
trực tiếp đem lời này bỏ ngoài tai. Lời Diêu Nguyệt nói, cậu vô cùng không muôn nghe. Dù sao lần này cậu chỉ cần dựa theo đời trước, cơ bản liền không có vấn đề gì.
Tới nơi tổ chức tiệc, Tiết Tử Mộc đi theo Diêu Nguyệt vào trong. Đời trước cậu lần đầu tiên tiếp xúc với xã hội thượng lưu xa hoa, cả người đều có chút nơm nớp lo sợ, đi theo Diêu Nguyệt không dám rời nửa bước. Bản thân Diêu Nguyệt cũng không có ý nghĩ dẫn cậu đi làm quen với mọi người, trừ bỏ vài vị chủ động chào hỏi, thời gian còn lại Diêu Nguyệt để cậu đứng ngốc ở một vị trí ít người nhìn đến.
Không sợ Thích Diễm có tính ngược đãi, nhưng đối mặt với Thích gia to lớn, thì hạnh phúc không đáng nhắc tới, muốn cạnh tranh vị trí "Thích phu nhân" này có rất nhiều người. Nếu mà so sánh, thì Tiết Tử Mộc không có bất kỳ ưu thế gì. Tiết gia ở Kinh thị vốn dĩ cũng chỉ xem là hào môn mới nổi, Tiết Tử Mộc lại là con của vợ trước, thân phận thấp đến nổi không thể thấp hơn. Thật muốn nói về ưu thế, đại khái thì cậu có gương mặt không ai so được.
Cho nên Diêu Nguyệt cũng lười phí tâm làm gì, chỉ cho Tiết Tử Mộc đứng ở chỗ mà có thể đem gương mặt kia lộ ra ngoài là được.
Lần này cũng y hệt lần đó, Tiết Tử Mộc bị Diêu Nguyệt lôi đi, tiếp nhận sự đánh giá của mấy vị phân nhân hào môn, sau đó liền chọn vị trí thích hợp rồi ngồi xuống nghỉ ngơi, nhìn những người khác trong buổi tiệc ăn uống giao lưu.
Chẳng qua đời trước cậu ngại ngùng ánh mắt đánh giá của người khác về mình, ngồi một chỗ giống như học sinh nghe giáo viên giảng bài, lần này lại là tâm thế vô cùng thoải mái. Cậu thuần tuý đem ly rượu vang trước mắt như đồ trang trí, không dấu vết mà đem tầm mắt đảo qua toàn bộ hội trường.
Hương thơm hoà lẫn, rựa ngon lấp lánh, Tiết Tử Mộc nhìn những người này nói nói cười cười, trong lòng nhịn không được mà nghĩ đến trong lòng bọn họ có bao nhiêu khẩu phật tâm xà, lục đυ.c với nhau, giống như là Diêu Nguyệt đối xử với cậu.
"Tử Mộc buổi tối con không ăn cơm, dì đi giúp con lấy mấy món để lót dạ." Diêu Nguyệt ôn hoà nói chuyện với cậu, sau đó đứng dậy rời đi.
Nghĩ đến đời trước Diêu Nguyệt mắng cậu "Con hoang" ngữ khí có thể nói là căm hận đến cực điểm, hiện tại lại có thể vì một tương lai không xác định, lợi ích không biết trước mà uỷ khuất chính mình kềm nén lại chán ghét mà giả vờ trước mặt cậu, Tiết Tử Mộc không khỏi lộ ra nụ cười châm chọc.
Hành lang lầu hai, người đàn ông vừa lúc nhìn thấy nụ cười này, tức khắc không kiên nhẫn mà dừng lại động tác.
"Ai, Thích Diễm, cậu xem người kia thế nào?" Thanh niên bên cạnh chỉ vào hướng khác, dùng khuỷ tay đâm hắn, ý bảo hắn đi xem, nhưng lại không có bất luận lời đáp lại.
Thanh niên nghi hoặc mà quay đầu, lúc này mới nhìn đến vị trí mà người bên cạnh nhìn chằm chằm, ánh mắt khó lường, nhưng tổng kết lại cảm thấy có vào phần hung ác.
Hắn theo tầm nhìn của bạn mình nhìn qua, vừa liếc đến liền nhìn thấy một người xinh đẹp đến cơ hồ không ai sánh được. Bộ dạng rũ mắt phong tình vạn chủng, khoé môi câu lên rung động lòng người, làm người khác nhịn không được liền ngưng thở, đem mấy cái người kia toàn bộ vứt ra sau đầu.
Thanh niên một lát sau mới hoàn hồn "Tấm tắc" tán thưởng, thấy bạn mình vẫn như cũ vẫn nhữ đối phương chằm chằm, nhịn không được mà cười nhạo, mặt mày hớn hở nói: "Như thế nào, bộ dạng này chính là vừa ý?"
Tầm mắt người đàn ông bất động, một lát sau giọng nói trầm thấp lên tiếng: "Ừm."