Chú chó mê nhan sắc Giản Phồn Tinh không kìm được, ngây người nhìn anh ta đến hai giây.
Ở thế giới cũ của mình, cậu cũng từng tiếp xúc không ít với trai đẹp, nhưng vì mắt nhìn cao, người ta dù đẹp đến đâu cũng luôn thiếu một chút gì đó. Đây là lần đầu tiên cậu gặp một người từ khuôn mặt, khí chất đến vóc dáng đều hoàn toàn phù hợp với gu thẩm mỹ của mình, khiến cậu không khỏi phấn khích.
Chết tiệt, người đàn ông này đẹp trai đến phát rồ!
Ánh mắt cậu dừng lại vài giây trên bộ vest đắt tiền của anh ta, rồi táo bạo suy đoán: Không lẽ siêu cấp soái ca này chính là "ông xã tiện nghi" Lý Tư Viễn của mình?
Có thể thoải mái một mình lên tận tầng ba, ngoại trừ chủ nhân của biệt thự này thì còn ai vào đây?
Giản Phồn Tinh càng nhìn càng thấy hứng thú, ánh mắt nóng rực như lửa: Trời đất, chẳng lẽ đây là "ông xã từ trên trời rơi xuống" trong truyền thuyết?Cứu mạng! Ông xã này rõ ràng là Nữ Oa nhào nặn theo đúng gu thẩm mỹ của mình mà!
Cậu mê đắm mất thôi!
Ánh mắt nóng bỏng và mãnh liệt của cậu quá mức rõ ràng, khiến người đàn ông khẽ nhíu mày, thấp giọng gọi một câu:
“Giản Phồn Tinh?”
Giọng nói trầm thấp và giàu từ tính khiến chú chó mê nhan sắc kiêm nửa phần mê giọng nói Giản Phồn Tinh hoàn toàn bị chế ngự.
Chỉ trong chớp mắt, người đàn ông đã thấy kẻ trước mặt mình khó giấu được sự kích động, vui vẻ vẫy tay chào anh, giọng điệu phấn khởi và nhiệt tình, còn mang chút ngượng ngùng cố ý:
“Hi, ông xã!”
Lý Tư Viễn: "?"
Tác giả có điều muốn nói:
Giản Phồn Tinh: Soái ca, xin chào! Kết hôn! À không, động phòng!Chương 2
Lý Tư Viễn hoàn toàn không ngờ, lần đầu tiên gặp mặt người vợ mới cưới của mình lại bị đối phương "đánh úp" bằng một câu “Ông xã” đầy nhiệt tình như vậy, khiến anh ngẩn ra mất vài giây.
Anh cụp mắt, nhìn người vợ nhỏ trước mặt với ánh mắt đầy suy xét.
Trước khi kết hôn, anh đã cất công điều tra về Giản Phồn Tinh. Kết quả thu được khiến anh khá hứng thú—người vợ này của anh có vẻ thân thiết không ít với kẻ thù lớn nhất của anh, thậm chí còn từng ra sức phản đối cuộc hôn nhân này.
Nhưng sau đó lại đột ngột đổi ý, đồng ý kết hôn. Và giờ, ngay lần gặp đầu tiên lại tỏ ra nhiệt tình quá mức, còn gọi anh là ông xã...
Xem ra, lại có thêm một bất ngờ thú vị rồi.
Lý Tư Viễn mím môi, ánh mắt dần hướng về phía trước.
Chàng trai đứng tựa lưng vào lan can ban công, bộ đồ ngủ màu trắng sữa càng tôn lên làn da vốn trắng mịn như tuyết của cậu. Mái tóc mềm mại màu nâu đen rủ xuống trán, trông ngoan ngoãn đáng yêu. Nhưng đôi mắt hơi xếch lên kia lại ánh lên vẻ lanh lợi và tinh nghịch.
Vừa ngây thơ, vừa ngoan ngoãn, lại vừa ranh mãnh.
Ba yếu tố chẳng hề liên quan này đều hội tụ trên người cậu, nhưng kỳ lạ thay, chúng lại hòa quyện một cách hoàn hảo mà không hề gây cảm giác gượng ép.
Đến cả bầu trời hoàng hôn rực rỡ phía sau cũng không thể làm lu mờ khí chất của cậu.