Lốp Xe Dự Phòng Công Tan Làm Đúng Giờ

Chương 6

[Do quy trình này rất phức tạp, vài ngày đầu có thể xuất hiện một số lỗi nhỏ không đáng kể, chẳng hạn như một số người không nhận ra cậu, nhưng ký chủ không cần để ý.]

Giang Tiêu Ninh khẽ “ừ” một tiếng.

Sau khi giải thích xong thiết lập, hệ thống vốn có thể ẩn vào trong biển ý thức của cậu, nhưng để tiện giao tiếp với Giang Tiêu Ninh, nó hóa thành một con mèo lông xù, nhảy lên vai cậu ngồi.

Giang Tiêu Ninh chỉ liếc qua một cái, rồi lập tức rời tầm mắt, ví dụ như nhìn vào bữa ăn.

[Ký chủ.] Hệ thống nhắc nhở kịp thời: [Trong phòng của Hạ Tùng không có thức ăn liền. Mặc dù anh ta là giáo viên thường trú của Kailis, nhưng không đến thường xuyên. Vì thân phận là Thượng tướng của Đế quốc, thời gian anh ta ở lại Kailis giảng dạy cũng không dài. Một năm chỉ ở đây khoảng ba đến bốn tháng. Lần trước anh ta quay lại Kailis đã là ba tháng trước rồi.

Để tiết kiệm thời gian và tiện lợi, bình thường Hạ Tùng chỉ uống chai dinh dưỡng, cũng sẽ dự trữ một ít trong phòng. Nhưng lần trước đến đây, toàn bộ chai dinh dưỡng mà anh ta dự trữ đều đã dùng hết.]

Ba tháng trước?

Giang Tiêu Ninh hơi kinh ngạc.

Chả trách đồ đạc trong phòng trang trí đơn giản, ngoài giường và một số vật dụng hàng ngày thì cơ bản không có gì khác, hóa ra là không thường xuyên ở đây.

[Nhưng ký chủ đừng lo.] Hệ thống tiếp tục nói: [Dưới ký túc xá có siêu thị tự phục vụ lớn nhất trong học viện, bên trong có bán đủ loại hương vị chai dinh dưỡng. Thêm nữa, ký chủ là giáo viên của học viện, khi mua đồ ở siêu thị của học viện sẽ được giảm giá.]

Tầng dưới…

Nghe vậy, Giang Tiêu Ninh đứng dậy, mở cửa đi ra ngoài. Dưới sự dẫn đường của hệ thống, cậu nhanh chóng tới siêu thị lớn nhất trong học viện.

Không nán lại quá lâu, Giang Tiêu Ninh đi thẳng tới khu vực bán chai dinh dưỡng, bắt đầu chọn hương vị mà mình ưa thích.

Hương táo, hương chuối, hương lê…

Ánh mắt của Giang Tiêu Ninh di chuyển dần lên trên, cuối cùng ngước nhìn chai dinh dưỡng hương dâu đặt ở tầng cao nhất của giá hàng.

Cao quá… Cậu ước lượng trong lòng, rồi thử duỗi tay —

Không với tới.

Trong học viện này, ngoại trừ một số ít Beta, còn lại đều là Alpha. Vì vậy, giá hàng trong siêu thị cũng được thiết kế cao và lớn hơn so với siêu thị thông thường, nhằm thuận tiện cho Alpha lấy đồ. Khoảng cách giữa các giá hàng cũng rất rộng.

Do đó, không chỉ chiều cao giá hàng đều vượt quá hai mét, mà các vật phẩm được bày bán, đặc biệt là thực phẩm, cũng to hơn nhiều so với bên ngoài học viện.

Do dự một lúc, Giang Tiêu Ninh vẫn quyết định quay đầu nhìn quanh một vòng. Sau khi xác nhận không có ai, cậu lén kiễng chân, cố gắng với lấy chai dinh dưỡng hương dâu ở tầng cao nhất.

Tuy nhiên, dù đã kiễng chân hai lần liên tiếp, cậu vẫn thất bại.

Chỉ bởi vì chiều cao của Giang Tiêu Ninh chỉ có 177cm. Chiều cao này thì đủ dùng trong một ngôi trường miền Nam nơi nam sinh phổ biến chỉ cao hơn 170 chút đỉnh. Thêm vào đó, nhờ ngoại hình xuất sắc và gia cảnh không tồi, cậu đã trở thành nam thần cao phú soái được công nhận trong trường ngay sau khi nhập học.

Nhưng ở thế giới quan ABO này… chiều cao trung bình của nam Omega cũng đã 175cm, Beta trung bình còn lên đến 180cm, huống hồ là Alpha…

Dù hệ thống đã cung cấp dữ liệu, Giang Tiêu Ninh vẫn từ chối tìm hiểu về chiều cao trung bình của Alpha trong Kailis.

Nghĩ tới đây, cậu không nhịn được ngước nhìn chai dinh dưỡng trên giá một lần nữa.

Những vị như chanh, việt quất, dứa, nho, cậu đều chấp nhận được.

Nhưng mà…

Cậu lại một lần nữa kiễng chân, bám vào giá hàng, cố gắng với tới chai dinh dưỡng hương dâu.

[Ký chủ.] Hệ thống nhỏ giọng nhắc nhở bên cạnh: [Có lẽ phải nhảy lên mới được.]

Vừa dứt lời, Giang Tiêu Ninh lập tức “soạt” một tiếng quay đầu, không chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào hệ thống.

Mặc dù lúc này cậu không nói một lời, nhưng trong ánh mắt rõ ràng lóe lên ý lạnh “xèn xẹt”.

Dù không kết nối với ý thức của ký chủ, hệ thống cũng có thể đọc được tâm trạng hiện tại của đối phương qua đôi mắt đầy sự khó chịu kia.