Sau khi xe rời đi, có người nhớ ra thiếu niên đó là cư dân mới chuyển đến không lâu, một thiếu niên đẹp trai lại có khí chất như vậy, gặp một lần là khó quên.
Trong xe, dưới ánh mắt của Âu Trần Việt, Tô Ngư không hề cảm thấy không thoải mái, thản nhiên hỏi: “Âu tổng rất rảnh rỗi?”
Tài xế lái xe không hề liếc mắt nhìn, nhưng trong lòng lại vô cùng bội phục Tô Ngư, có thể bình tĩnh ung dung trước mặt ông chủ, không phải ai cũng làm được, lại còn có thể trêu chọc ông chủ nữa.
Âu Trần Việt thu hồi ánh mắt khỏi Tô Ngư: “Cũng tạm, nhưng vẫn có thời gian ăn một bữa cơm.”
Trong mắt người khác Tô Ngư rất bình tĩnh, nhưng trong mắt anh lại thấy một chú mèo nhỏ đang phản kháng bất lực và không cam tâm, khiến anh… không nhịn được muốn đưa tay xoa đầu cậu.
“Nhưng tôi rất bận, đương nhiên không thể thong dong như sự sắp xếp của Âu tổng.” Âu thị dù bận đến mấy cũng có thể dành thời gian đến tìm cậu ăn cơm.
“Cậu mới bước vào giới này, thời gian dài sẽ thích nghi thôi.”
Tô Ngư liếc anh ta một cái rồi quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, hai người không nói chuyện nữa, đợi đến khi xe dừng lại, Tô Ngư phát hiện bọn họ lại đến tứ hợp viện lần trước ăn cơm. Xuống xe, Tô Ngư đi theo Âu Trần Việt vào trong bằng lối đi riêng, Âu Trần Việt không muốn gặp bất kỳ ai, làm ảnh hưởng đến thời gian ở riêng với Tô Ngư.
“Vẫn ăn cá chứ?”
Tô Ngư lắc đầu, đã đến đây rồi thì sẽ không khách sáo nữa, khách sáo chỉ là làm khó lưỡi và dạ dày của mình, cậu nhận lấy thực đơn gọi vài món, nói: “Mấy hôm nay mẹ tôi thay đổi cách nấu cá liên tục, có thể đổi khẩu vị rồi.” Cậu còn gọi thêm một vài món điểm tâm đặc biệt ở đây, thử xem có thể học lỏm được không.
Âu Trần Việt nhìn ra vẻ khoe khoang trên mặt Tô Ngư, thầm cười trong lòng, Tô Ngư bây giờ quả thật sống thoải mái vui vẻ hơn kiếp trước, Âu Trần Việt lại gọi thêm vài món nữa mới bảo người ta đi xuống, tài xế đương nhiên sẽ không ngốc đến mức ở lại làm phiền hai người.
----
Lưu ý:
- Gia chủ: Trong ngữ cảnh này có thể hiểu là cách gọi cung kính dành cho người đứng đầu gia tộc, có uy quyền tuyệt đối.
- Một số từ ngữ sẽ được điều chỉnh sau khi có thêm ngữ cảnh (ví dụ như tên riêng của một số nhân vật phụ).
Chương 62: Cơm nước xong xuôi
Hương hoa thoang thoảng bay đến, thêm một ấm trà xanh nữa được pha, cho dù không nói chuyện cũng chẳng ai cảm thấy không thoải mái. Tô Ngư cũng cảm thấy, có lẽ kiếp này cậu và Âu Trần Việt thực sự có thể trở thành bạn bè không chuyện gì không nói được, bởi vì họ có chung một bí mật, hơn nữa Âu Trần Việt cũng không để tâm đến những mối quan hệ rắc rối của kiếp trước.
Có lẽ đây chính là lý do hắn có thể trở thành vị vua vực dậy Đại Trụ. Nếu đổi lại là cậu, Tô Ngư không khỏi nghĩ, liệu cậu có thể bình tĩnh đối mặt với con trai của vị quyền thần coi mình là con rối hay không? Có lẽ cậu sẽ không thể làm được mà không một chút gợn sóng nào.
"Cậu hài lòng với Giang Thư Triết chứ?" Âu Trần Việt hỏi, nếu Tô Ngư nói một câu không hài lòng, chắc chắn hắn sẽ lập tức đổi người.
Tô Ngư liếc hắn một cái: "Rất tốt, võ công cao cường, lại cẩn thận tỉ mỉ, tay nghề mát xa cũng không tệ, hơn nữa lại không nhiều lời."
Có thể nói là trợ lý lý tưởng, nếu cậu còn chê nữa thì thật không có đạo lý. Cũng bởi vì hài lòng, nên cậu không để ý việc đó là người Âu Trần Việt phái đến.
Âu Trần Việt khựng lại một chút, nghe thấy nhiều ưu điểm như vậy, đột nhiên có chút hối hận vì đã phái Giang Thư Triết đi rồi thì phải làm sao?
Tô Ngư khen Giang Thư Triết mát xa tốt, vậy có phải hắn cũng nên đi học một chút không? Ít nhất cũng không thể kém hơn Giang Thư Triết chứ?
Tốt nhất là nên sớm đưa Tô Ngư về bên mình mới phải, hắn thực sự không muốn để người khác chạm vào cơ thể Tô Ngư. Nghĩ đến đây càng thấy Giang Thư Triết chướng mắt.
Mọi suy nghĩ xoay chuyển trong lòng, Âu Trần Việt lại thản nhiên chuyển sang chủ đề khác: "Bộ phim tiếp theo đã quyết định quay bộ nào chưa? Lần này sẽ đóng vai gì?"
"Quyết định rồi, tôi nhận một bộ phim kiếm hiệp. Hai bộ phim mà anh Cốc đưa tới đều là phim cổ trang, nhưng một bộ thiên về tình tình ái ái, tôi diễn không được..."
Tô Ngư thở dài, nói đơn giản hơn là một bộ phim tình tay ba giữa hai nam một nữ, vai anh Cốc chọn cho cậu là nam phụ yêu đơn phương nhưng lại si tình không dứt. Hai ngày nay cũng xem mấy bộ phim kiểu này, thực sự không tìm được cảm giác đó. "Còn một bộ là phim kiếm hiệp mà tôi đã nói, tôi lại khá hứng thú với vai phụ đó."
Thấy Âu Trần Việt có vẻ rất hứng thú, Tô Ngư uống một ngụm trà rồi tiếp tục nói về kịch bản này, cũng như vai diễn cậu sắp đảm nhận. Ngay cả khi nhân viên phục vụ lên món cũng không thể cắt ngang cậu.